Hai người đều muốn xông lên phía trước, Tô Trạch Khải muốn giết Giáng Hương, Tiêu Yến thì muốn hung hăng xé nát nàng ta ra để chút giận. Nhưng xung quanh có quá nhiều người coi chừng, bọn họ không thể xông qua vòng người mà đến gần Giáng Hương nửa bước.
Tô Khuynh Mi dựa vào cánh tay Dạ Phó Minh, rúc vào ngực hắn ta, không dám ngẩng đầu lên nhìn vào hắn ta.
Tiêu Yến và Tô Trạch Khải như vậy làm nàng cực kỳ mất mặt, nhất là Tiêu Yến, phu nhân chân chính, có tu dưỡng, nào ai sẽ nói ra những lời như vậy, Tiêu Yến chẳng khác nào người đàn bà chanh chua thô bỉ.
Giáng hương quỳ dưới đất, ngây ra như pho tượng.
Nghe Tiêu Yến, Tô Trạch Khải không ngừng tuôn ra những lời mắng chửi, uy hiếp sắc nhọn. Nàng ta quay sang nhìn Tô Lương Thiển, Tô Lương Thiển đang đối mặt với Tô Khuynh Mi, cũng không nhìn sang bên nàng ta.
“Ta có thân phận gì, ngươi có thân phận gỉ? Ngay cả đụng vào ngươi ta cũng cảm thấy chán ghét, sao có thể xảy ra quan hệ hệ với loại nữ nhân hèn mọn không biết liêm sỉ như ngươi?”
Giáng Hương cắn môi, nàng ta vốn đưa lưng về phía Tô Trạch Khải và Tiêu Yến, nàng ta xoay người lại đối diện với bọn họ, không nhìn Tiêu Yến mà ánh mắt đầy bi thương nhìn về phía Tô Trạch Khải. Ánh mắt lạnh lùng đầy chán ghét của hắn ta khiến nàng ta không nhịn được nghĩ đến đám nam nhân đã cướp đi trong sạch của nàng ta ở Tiêu Phong trại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT