Bà ta ôm lấy Tô Như Cẩm, khóc càng thêm bi thương tuyệt vọng, nước mắt từng giọt lăn dài trên mặt, Tô Như Cẩm trừ bỏ lông mi khẽ run thì cũng không có phản ứng nào khác.
Bà ta không từ bỏ, quay sang nhìn về phía Tô Khuynh Mi xin giúp đỡ, Tô Khuynh Mi lại trực tiếp xoay đầu đi, tránh khỏi ánh mắt của nhị di nương.
Máu trên người Tô Như Cẩm ngày càng chảy nhiều, khắp Lưu Thiển Uyển đều tràn ngập mùi máu tươi gay mũi, thật lâu vẫn không tiêu tan.
Bởi vì bị mất máu quá nhiều khiến cơ thể nàng ta bắt đầu lạnh lẽo, tầm mắt nhị di nương bị máu tươi chảy từ trên trán xuống làm cho mơ hồ, cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Bà ta thật sự hối hận, rất hối hận, nếu thời điểm Tô Như Cẩm tiếp xúc với Tô Khuynh Mi, thái độ của bà ta cứng rắn hơn một chút thì có lẽ đã không xảy ra những bi kịch này.
Hoặc là, bị yêu ma bám vào người thì bám đi, bà ta không nên ôm tâm lý may mắn, mời Viễn Tuệ đứng ra làm phép, còn nữa, bà ta không nên để ý đến thái độ của Tô Như Cẩm mà cứ dứt khoát kéo nàng ta đi, vậy thì bi kịch này cũng sẽ không xảy ra.
Gả cho kẻ chân đất thì sao, ít nhất Tô Như Cẩm vẫn được bình an khỏe mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT