Tô Như Cẩm ngã trên mặt đất, bởi vì đau đớn kịch liệt cùng với việc sợ hãi không muốn chấp nhận sự thật nào đó, trực tiếp lâm vào hôn mê.
Nhị di nương nhìn nữ nhi ngã trên mặt đất, gương mặt kia sớm đã không còn vẻ mềm mại như ngày xưa, làn da trắng như giấy Tuyên Thành đặc biệt càng nổi bật dưới dòng máu tươi, thêm phần ghê người, giống như là đóa hoa héo tàn, không còn một chút sinh khí.
Tô Như Cẩm nhắm mắt lại, nhưng đau đớn dữ dội vẫn còn ở đó, lông mi nàng ta khẽ run rẩy như cánh quạt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đi chết.
Mà nhị di nương lúc trước còn đang chuẩn bị đường lui cho hai người, cảm thấy tim mình cũng đã chết theo.
Tất cả mọi chuyện đều không còn ý nghĩa!
“Cẩm nhi! Cẩm nhi, con tỉnh lại đi, con đừng dọa mẹ!”
Nhị di nương đem Tô Như Cẩm ôm vào trong ngực, muốn vỗ mặt nàng ta, nhưng mặt Tô Như Cẩm bị sưng vừa xanh vừa trắng, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy từng trận đau đớn, bà ta không thể nào vỗ vào mặt nàng ta được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play