Ngũ hoàng tử và Vương Thừa Huy rời đi, Quý Vô Tiễn nhìn khuôn mặt của Trương Hữu Hỉ, chỉ cảm thấy rất đáng ghét: “Nha hoàn và cung nữ trong viện đều ở đây, cần gì một lão đầu nát rượu như ngươi để tránh hiềm nghi chứ?”
Trong lòng hắn ta có rất nhiều chuyện muốn nói với Tô muội muội, ông ta không biết lời bị nghẹn trong lòng sẽ rất khó chịu không?
“Ngươi không phải muốn quan sát bệnh tình nha hoàn của Huyện chúa sao? Ngươi còn ở đây làm gì?”
Quý Vô Tiễn liếc nhìn Trương Hữu Hỉ, đầy cảnh cáo.
“Vi thần đã ở trong nha môn Hình bộ nhiều năm, hôm nay được nhìn một màn bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng của Huyện chúa, trông thấy mà phải bái phục không thôi.”
Trương Hữu Hỉ nhìn thẳng vào Tô Lương Thiển, ánh mắt lắng đọng qua nhiều năm phảng phất như có sự sắc bén có thể mổ xẻ lòng người.
Giọng ông khẳng định, rõ ràng nhận định rằng lời tuyên bố từ miệng mình chính là sự thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play