Hắn nhớ ra, lần đầu tiên hắn gặp Tô Lương Thiển ở Tiêu Phong trại, dáng vẻ giết người và đôi mắt đỏ rực của Tô Lương Thiển, kết hợp với khuôn mặt mọc lấm tấm đầy mụn, giống như người kẻ cuồng sát nhân vậy.
Tô Lương Thiển nhìn Quý Vô Tiễn lông tóc dựng đứng, mặt không đổi sắc: “Nếu không nhặt lên rồi ném đi, không phải sẽ làm bẩn sân của ta sao, hay là để đó cho Tấn Ngao gặm hết?”
Quý Vô Tiễn lắc đầu, cũng may lúc sáng hắn đã cho Tấn Ngao ăn rất nhiều thịt bò sống để nó no rồi, nếu nó gặm chân Tô Như Cẩm vào bụng, Quý Vô Tiễn cảm thấy mình sẽ càng buồn nôn dữ dội hơn nữa.
Hắn sẽ có bóng ma tâm lý, cho dù thích bao nhiêu, hắn cũng sẽ không mang Tấn Ngao theo bên người nữa, nó nhất định sẽ không thương tiếc bán đứng hắn.
“Quý công tử sợ cái này à? Ngươi giết người ít sao?”
“Ngươi không thấy ta và Tật Phong giết người xong, bọn họ đều còn hoàn chỉnh cả à? Hơn nữa vết thương do đao kiếm chém không giống chó cắn.” Đặc biệt là công tử của hắn, giết người không thích bị dính máu.
Công tử có biết Tô Lương Thiển có sở thích này không? Nếu biết thì hắn còn thích nàng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play