“Cái này cũng không thể nói rõ mà.”
Tô Lương Thiển tiếp tục giải thích: “Đương nhiên có thể, những người này đều nghe hiểu ý trong lời nói của ta. Tứ hoàng tử Vương Thừa Huy nhìn Thất hoàng tử vì họ nghĩ Thất hoàng tử có thể nghĩ không giống với những gì bọn họ nghĩ, cho nên bọn họ tò mò về Thất hoàng tử, thế nên phản ứng đầu tiên là nhìn hắn ta, mà Tiêu Hữu Vọng rất có thể đã biết Thất hoàng tử là người thế nào. Hắn ta nhìn ta với ánh mắt dò xét cẩn thận. Điều hắn ta tò mò chính là làm sao ta lại biết được điều đó, hắn ta muốn biết biết rằng liệu rằng ta chỉ nói đại hay là giống hắn ta, đã biết được chuyện gì đó.”
Tô Lương Thiển tin tưởng Quý Vô Tiễn, nàng cũng mong Quý Vô Tiễn ngày càng hiểu được nhiều vấn đề hơn, nàng luôn phân tích tỉ mỉ cho hắn, không chút giấu giếm.
Tuy Quý Vô Tiễn vẫn như cũ cảm thấy vấn đề này vẫn chưa thể nói rõ được, nhưng hắn không hiểu sao vẫn cảm thấy những lời nói của Tô Lương Thiển rất có lý, rất thuyết phục.
Sự quan sát này, hắn cảm thấy còn cao thâm hơn công tử.
Hắn nghiêm túc nhớ lại lời Tô Lương Thiển đã nói hôm nay, lúc này mới đột nhiên cảm thấy những lời này không chỉ là tùy tiện nói bậy.
Hắn liếc nhìn Tô Lương Thiển, nghe nàng tiếp tục nói: “Hình tượng mà Thất hoàng tử đã xây dựng với bên ngoài chính là không để ý đến thế sự, nhưng vài ngày trước khi ta tiếp quản trại nuôi ngựa của Tiêu gia, vậy mà hắn ta lại ở đó.” Hắn ta còn kéo Ngũ hoàng tử đến, bây giờ nghĩ lại, hắn ta đến là để làm chứng chuyện giữa nàng và Tiêu Hữu Vọng, chỉ là quan hệ Ngũ hoàng tử với nàng rất tốt, nên không cắn câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT