Quý Tường Hóa cảm khái một câu, hơi tiếc hận rầu rĩ, nhưng lập tức lại vui mừng nói: “Cả nhà Thẩm lão đầu dưới đó nếu biết được, có thể ngậm cười nơi chín suối, nhưng chỉ sợ sẽ phải lo lắng rồi.”
Mỗi lần Quý Tường Hóa nhắc đến Kinh quốc công đã mất, Quý Ngôn Tổ cũng không biết nên nói cái gì.
Quý Tường Hóa sỡ dĩ cùng một chiến tuyến với Quý Vô Tiễn, mà Quý Ngôn Tổ một mình một phái, muốn nói tại thói quen tiêu xài thì càng nhiều chính là thái độ với Hoàng đế và hoàng thất.
Bởi vì những chuyện gặp phải khi còn tấm bé khiến Quý Vô Tiễn không có hảo cảm với hoàng thất, mà đối với Quý Tường Hóa đó chỉ là một mặt, còn chuyện Thẩm gia bị tiêu diệt, cái chết của mọi người của Kinh Quốc công phủ, càng trở thành nút thắt không thể gỡ được của ông hơn.
Ông nhịn không được lại thở dài, “Tiễn nhi không có phúc phận.”
Quý phu nhân đứng dậy khỏi chỗ ngồi, nhìn Quý Tường Hóa, nghiêm mặt lạnh lùng nhắc nhở nói: “Phụ thân, suy nghĩ của ngài rất nguy hiểm.”
Quý Tường Hóa ý thức được điều gì, lớn tiếng nói: “Ngẫm nghĩ cũng không được à, Tiễn nhi là tôn tử của ta, tương lai kế thừa Quý gia, Quý gia tốt, cũng tức là công tử tốt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT