Tô Khắc Minh vội vàng trở về vào lúc này là vì có lời muốn nhắc tới với Tô Lương Thiển, nhưng mà những gì cần nói thì Tô lão phu nhân đã nói hết rồi, hơn nữa, người thể diện như ông ta thì không thể nào nói ra được khi có mặt người thứ ba cả.

Phản ứng của Tô Lương Thiển khiến Tô Khắc Minh thấy yên tâm, hài lòng, chỉ cảm thấy nàng là một đứa trẻ lớn lên tại địa phương nhỏ chưa trải sự đời, nên có chút không ngoại giao được, nhưng mà con người thì lại thông minh sáng suốt, mồm mép lanh lợi, cử chỉ dáng vẻ miễn cưỡng cũng chấp nhận được, không tới mức làm ông ta mất mặt.

“Ngày mai gặp mặt Vương lão phu nhân, Thiển Nhi định mặc quần áo gì? Mi Nhi có mấy bộ quần áo mới chưa mặc lần nào, nhưng mà Thiển Nhi mặc vào thì có chút rộng rồi, cho dù hiện tại có sửa lại thì cũng không kịp mặc, ngược lại Cẩm Nhi cũng hao hao người giống Thiển Nhi, nàng vừa mới làm hai bộ quần áo mới, hôm trước mới được đưa tới.”

Lão phu nhân vừa nghe thấy thế thì nói: “Thế thì bảo Cẩm Nhi đưa hai bộ quần áo mới cho Thiển Nhi đi.”

Tô Lương Thiển đương nhiên là không để vuột mất sự tính toán trong đôi mắt Tiêu Yến nên từ chối: “Tổ mẫu vừa mới bảo tú nương của Thủy Vân gian làm cho con mấy bộ quần áo rồi, những thứ này các muội muội đều không có, đại ca ca cũng tặng con rất nhiều đồ trang sức, các muội muội cũng không có, con làm sao có thể không biết ngại mà cướp quần áo mới của muội muội chứ? Thế này không phải là khiến cho các di nương với muội muội căm ghét con sao? Hơn nữa, cho dù là dáng người hao hao nhau thì chắc hẳn cũng không sát người được, mặc vào người rồi lại không ra ngô ra khoai gì cả, chẳng phải sẽ khiến người ta cười cho à, với lại, con nghe nói Vương lão phu nhân là người tiết kiếm, màu sắc quần áo năm mới tươi mới diễm lệ lại không được lòng người, phu nhân, người thấy thế nào?”

Tiêu Yến cười ngại ngùng, Tô lão phu nhân lại hung hăng trừng mắt nhìn bà ta, tới cả ánh mắt Tô Khắc Minh quét tới cũng có chút cảnh cáo.

Cơm tối, mọi người ăn uống cùng nhau, trừ Tô Hàm Nguyệt bị đánh bản tử không thể tới được, thì những người còn lại đều tới, ngồi làm hai bàn.

Tô Lương Thiển với Tô lão phu nhân, Tô Khắc Minh và toàn bộ nhất phòng của Tiêu Yến ngồi chung một bàn, mấy di nương thứ nữ ngồi chung một bàn, Diêu Nhâm Tuệ là quý thiếp cả hai bàn đều có thể ngồi được, những cái này đều phải phụ thuộc vào tâm trạng của Tô lão phu nhân với Tô Khắc Minh, tối nay, Tô Lương Thiển mới là nhân vật chính, nàng là đích nữ đương nhiên là không thể để một quý thiếp làm giảm thân thân của nàng rồi.

Mặc dù mọi người chia làm hai bàn ngồi nhưng mà khoảng cách rất gần, bên đây bên đó nói chuyện đều có thể nghe thấy được.

“Cẩm Nhi, Kiều Nhi sau khi ăn xong cơm tối thì các người tự về viện của mình, chép phạt Nữ tắc mười lần, trước năm mới không được phép ra ngoài, tự kiểm điểm lại mình thật tốt cho ta.”

Tô lão phu nhân ngồi ở bàn thứ nhất ra lệnh xử phạt.

Tô Nhược Kiều cúi đầu, không lên tiếng, Tô Như Cẩm thì lại không phục muốn kháng nghị thì bị Diêu Nhậm Tuệ kéo lại, khẽ lắc đầu với nàng ta, để nàng ta không kích động.

Tam di nương nghĩ tới nữ nhi của bản thân mình vừa mới bị đánh bản tử, một nữ nhi khác thì lại bị trách phạt, không nhịn được mà hỏi “Vì sao?”

“Ngươi còn mặt mũi mà hỏi nữa à, ta nên để ngươi với Kiểu Nhi cũng bị đánh đại bản cùng mới đúng.”

Tam di nương lập tức sợ hãi.

Tô Lương Thiển thì cười không nói gì.

Vì sao à? Mấy ngày trước Tô Hàm Nguyệt lấy rắn dọa nàng, Tô Nhược Kiều với Tô Như Cẩm cũng có mặt ở đó, sau đó tam di nương lại đổ trắng thay đen đi cáo trạng trước, cũng mới có chuyện Tô lão phu nhân phạt bà ta, Tô lão phu nhân đang tính toán nợ cũ, chắc hẳn trong lòng nhị di nương cũng có tính toán, nên mới kéo không cho Tô Như Cẩm lên tiếng.

Ngũ di nương đứng lên, tay cầm ly rượu, bước tới bên người Tô Lương Thiển, vì Tô Lương Thiển ngồi bên cạnh Tô lão phu nhân nên ngũ di nương mời Tô lão phu nhân trước: “Mẫu thân, đại tiểu thư trở về, tiện thiếp cực kì vui sướng trong lòng, có thể vượt qua quy củ kính đại tiểu thư một chén được không, đại tiểu thư có thể lấy trà thay rượu cũng không sao.”

Ngũ di nương vừa mở miệng là đại tiểu thư, kêu thật là thuận miệng, cũng không cần biết Tô Khuynh Mi có tâm trạng gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play