Hơn nữa, Tô Lương Thiển nói đúng, oan có đầu nợ có chủ, trút giận lên hạ nhân có thì có bản lĩnh gì.
Dĩ nhiên Phương ma ma đang đứng trên cùng một mặt trận với Tiêu Yến, nhưng khi thấy Tô Lương Thiển nhiều lần ra mặt giúp đỡ những người ở bên cạnh của nàng, mặc kệ thân phận của đối phương là gì, thì trong lòng bà ta vẫn không khỏi thấy cảm động, sinh ra sự ngưỡng mộ đối với những người được hầu hạ nàng.
Có thể được chủ tử của mình bênh vực, là phúc khí lớn lao nhất của mỗi một hạ nhân, dĩ nhiên Phương ma ma cảm thấy bản thân không thể có được phúc khí như vậy.
Không chỉ là người hầu hạ bên cạnh của Tiêu Yến, mà ở điểm này, Tô Khuynh Mi còn thua xa Tô Lương Thiển.
Bọn họ đều là loại người khi xảy ra chuyện, thì bất kỳ lúc nào cũng có thể đẩy người ở bên cạnh của mình ra, gánh tội thay cho bọn họ.
“Lão nô lập tức cho người đi nâng cáng mời đại phu đến!”
Tiêu Yến có hơi hoang mang lo sợ, hiện tại Tô Trạch Khải đang như vậy, hiển nhiên hắn không thể di chuyển gì được rồi, Phương ma ma cũng có tự mình hiểu lấy, nên không có mở miệng nói gì Tô Lương Thiển cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play