Phương ma ma thở dài trong lòng, nếu Tiêu Yến có thể nhẫn nại bằng một nửa như vừa rồi với Tô Khắc Minh, khiêm nhường kính cẩn nghe theo, thì hiện tại bà ta cũng không đến mức hai mặt đều là địch, bốn bề đều là địch như vậy.
“Đã mời rồi.”
“Nhìn cái gì mà nhìn, có cái gì đẹp đâu, cút ngay cho ta!”
Tiêu Yến bước đến bên cạnh cửa, nhìn những người đang xem náo nhiệt, càng nổi trận lôi đình, sắc mặt xấu đến không chịu đựng được.
Tuy cả người Tiêu Yến chán nản, nhưng Tam di nương vẫn không dám chống đối với bà ta, chỉ thành thật thối lui sang một bên, Tô Hàm Nguyệt cũng không dám lên tiếng, chỉ trốn ở phía sau của Tam di nương.
“Phu nhân chịu tức với Đại tiểu thư, nên lấy mấy người chúng tôi làm nơi trút giận sao?”
Giọng nói của Lục di nương mang đầy ý châm biếm, gương mặt trẻ tuổi nhưng không mấy xinh đẹp kia, lộ rõ vẻ vui sướng khi thấy người khác gặp họa, còn có sự khinh thường hoàn toàn không thèm đặt Tiêu Yến vào mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play