Biểu cảm Tô Lương Thiển không đổi, hoàn toàn thờ ơ, như thể đó không phải là vết thương máu me đầm đìa mà là một con heo mới vừa bị làm thịt, đó một chân heo bị chặt đứt.
Không, biểu tình còn bình tĩnh hơn thế nữa.
Đừng nói là Tô Lương Thiển, ngay cả Thu Linh đừng sau nàng ta ngăn cản Nhị di nương cũng không hề tỏ ra sợ hãi hay buồn nôn, chỉ im lặng liếc mắt nhìn.
Tô Lương Thiển cầm chiếc chăn Tô Như Cẩm đá văng ra, rồi ngồi xuống bên cạnh nàng ta, dùng ngón tay chọt vào vết thương của nàng ta, chỉ tùy ý chạm vào thế thôi mà đã khiến Tô Như Cẩm lập tức đau đớn nhe răng trợn mắt, kêu lên như heo bị mổ.
Nhị di nương ở một bên chỉ biết cắn môi, da đầu tê dại.
“Cho ta xem cái này làm gì?”
Tô Lương Thiển lau vết máu dính trên tay lên bộ quần áo sạch sẽ khác của Tô Như Cẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT