Giọng điệu của Tô Lương Thiển vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng, loại bình tĩnh và lạnh lùng này pha trộn với một sự chắc chắn không thể diễn tả, như thể nàng đang thẩm vấn một tội phạm đã bị kết án.
Nhị di nương nghe vậy, cả người chấn động, ánh mắt đang nhìn Tô Lương Thiển di chuyển về phía Lục Châu.
Cả người của Lục Châu cũng run lên, trực tiếp quỳ trên mặt đất, cúi đầu thấp đến mức không nhìn rõ được biểu cảm trên mặt của nàng ta, nhưng nhìn phản ứng của nàng ta là biết ngay lúc này nàng ta đang cực kỳ sợ hãi.
Giết chủ là tội ác tày trời, nàng ta như vậy cũng không có gì lạ.
Nhị di nương bán tin bán nghi, hướng ánh mắt về lại trên người cùa Tô Lương Thiển.
Cả hàm răng của Lục Châu đều run lên, hai tay gắp gao năm chặt vào nhau, sau một hồi hoảng sợ tột độ thì cuối cùng nàng ta cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Lương Thiển: “Đại tiểu thư sợ bị người khác chỉ trích thì cũng không thể đổ tội danh này lên đầu của nô tỳ được? Nô tỳ mệnh tiện cho nên xứng đáng chịu oan ức hay sao?”
Lục Châu đương nhiên không chịu nhận tội, còn hắt nước bẩn lên người của Tô Lương Thiển: “Tiểu thư nhà ta rõ ràng là bị người hại chết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT