Nhị di nương rửa mặt xong thì lau tóc, đầu của bà ta vẫn còn đau, nhưng cảm giác hỗn loạn đã đỡ hơn rất nhiều, bà ta cầm lấy ly nước mà Tô Lương Thiển đưa cho, trực tiếp uống cạn một hơi.
Nhị di nương ngồi dưới đất dựa vào bên giường, Tô Lương Thiển thì lại ngồi trên giường, Nhị di nương nhìn dáng vẻ trầm tĩnh bĩnh tĩnh mang theo một chút lạnh lùng của nàng, nhưng không hề sợ hãi chút nào, nỗi hận đối với nàng ở trong lòng cũng đã giảm hơn một nửa.
“Tô Như Cẩm là do trúng độc mới chết, cho nên điều đầu tiên là độc dược từ đâu ra?”
Nhị di nương sửng sốt trước câu hỏi của Tô Lương Thiển, sau đó bà ta lặp lại có chút máy móc: “Đúng vậy, độc dược, độc được của nó từ đâu ra? Viện của nó, đặc biệt là phòng ở, ta đã cẩn thận quét dọn sạch sẽ gọn gàng, không thể có độc được.”
Sau khi Viễn Tuệ đến cửa để trừ tà, chân của Tô Như Cẩm bị cắn đứt, Nhị di nương sợ rằng Tô Như Cẩm sẽ suy nghĩ lung tung trong lòng, nên bà ta đã cất tất cả những thứ sắc nhọn trong nhà, chứ đừng nói đến độc được.
“Nàng ta như thể này, nếu di chuyển lung tung, chắc chắn sẽ kinh động đến những người khác, nếu như nàng ta uống thuốc độc, vậy thì độc dược chỉ có thể ở quanh đây, đặt ở nơi mà nàng ta có thể với tay là lấy được.”
Tô Lương Thiển chỉ tay vào giường ngủ của Tô Như Cẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT