Nhị di nương đưa mắt nhìn bà ta rời đi, trở lại bên người Tô Lương Thiển, khẽ thở dài: “Đối với hạ theo bên mình như thế này, ta coi trọng nhất là lòng trung thành, Lục Châu có lòng trung thành, đáng tiếc là…” Trung thành lại là người kia, không phải nữ nhi bà ta.
“Ta còn có chuyện, còn muốn nhờ cậy tiểu thư, lúc chúng ta cùng đi trên xe ngựa ta có đặt một bọc quần áo ngay ở dưới chân chỗ ta ngồi, thỉnh cầu tiểu thư sau khi trở về tìm người đáng tin đưa đồ bên trong cho cha mẹ lưu vong của ta. Ta làm nữ nhi có lỗi với bọn họ, có lỗi với Diêu gia. Nếu không phải ta không dạy tốt nữ nhi, không biết tự lượng sức mình thì bọn họ vẫn còn ở kinh thành trải qua cuộc sống an nhàn ăn ngon mặc đẹp, mà không phải đến nơi hoang vắng đó để làm việc chân tay, những thứ đó hẳn có thể giúo bọn họ sống tốt hơn.”
Thần sắc Nhị di nương bình tĩnh, giọng nói bình tĩnh, nước mắt lại chảy không ngừng, cặp mắt to kia vì sưng đỏ mà nhìn nhỏ đi rất nhiều so với trước kia.
Bà ta nhìn về hướng Tô Lương Thiển, đại khái cảm thấy làm vậy cũng không tốt lắm, hơi có chút bối rối vội lau nước mắt, kéo khóe miệng lên nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn. Rất ngượng ngùng nói: “Trong khoảng thời gian gần đây vẫn luôn làm phiền tiểu thư, nếu thật có kiếp sau ta nhất định kết cỏ ngậm vành báo đáp ân tình của tiểu thư.”
Tô Lương Thiển nghe bà ta luôn miệng nói kiếp sau, trong mắt là ánh sáng mong đợi lại kiên quyết, chậm rãi nói: “Chẳng qua là giao dịch theo nhu cầu, ngươi cũng không thiếu nợ gì ta. Nếu thật có kiếp sau, tìm nam nhân đáng giá, nghĩ cho mình mà sống thật tốt.”
Nhị di nương khẽ gật đầu, khóe mắt tràn đầy nước mắt, bà ta tiến về phía chỗ Tô Như Cẩm, Tô Lương Thiển đi theo sau bà ta, hai người Thu Linh và Ảnh Đồng như hình với bóng, đi theo sau lưng Tô Lương Thiển.
Nhị di nương đi đến nơi đống gỗ chồng bên cạnh Tô Như Cẩm, nhìn nàng ta thật sâu một lần, ánh mắt kia là dịu dàng quyến luyến, còn có an lòng, bà ta thầm thì đồng thời để Tô Lương Thiển có thể nghe được: “Đại tiểu thư nói rất đúng, kiếp sau ta không cầu đại phú đại quý, chỉ cầu tìm được nam nhân đáng giá, nếu Cẩm nhi vẫn là nữ nhi của ta, ta nhất định dụng tâm dạy bảo con bé cách đối nhân xử thế hơn, cả đời sống có ý nghĩa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT