Dù là Ảnh Đồng lạnh lùng nhất, nhìn thấy cũng không khỏi lộ vẻ xúc động, lại không thể hiểu nổi.
Hơn nửa ngày, ngọn lửa mới dần dần nhỏ hơn, cuối cùng trên đồng cỏ màu xanh chỉ còn lại tro tàn màu đen.
“Tìm đồ đựng tro cốt cho bọn họ, rồi tìm chỗ chôn.”
Tô Lương Thiển vừa dặn dò xong, chỉ thấy ma ma bên người Nhị di nương đeã rời đi trước đó khóc chạy trở về, bà ta chạy vội vàng, tiếng kêu cũng có phần xé lòng nứt phổi, giữa đường ngã trên mặt đất mấy lần rồi nhanh chóng lại bò lên, chạy mãi đến bên cạnh đống lửa đã dần dập tắt rồi mới quỳ trên mặt đất.
“Di nương!”
Bà ta khóc to tiến lên phía trước, nhìn hạ nhân quỳ trên mặt đất tuổi tác tương đương với Nhị di nương, ánh mắt rơi vào trên ngọn lửa đốt đang cháy bắn ra những tia lửa, cảnh tượng hiện lên trước mắt vẫn là dáng vẻ đau đớn của Nhị di nương ôm Tô Như Cẩm vì bị lửa đốt cháy, mặt nở nụ cười giải thoát.
Mặt Tô Lương Thiển không cảm xúc nhìn không ra buồn vui, càng không có sợ hãi e ngại, rơi vào trong mắt người không hiểu rõ tình hình là sự hờ hững không nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play