Tuy rằng người đương thời đều nói, bài vị không ghi tên sẽ trở thành cô hồn dã quỷ, nhưng Nhị di nương lúc này đã rời khỏi Tô gia, lại dùng cách thế này để rời đi, đoán chừng cũng không để ý những điều này.
Ma ma trẻ tuổi cũng không ngừng nói vâng, “Sau này nếu ta đến tìm chủ tử, cũng có thể tìm đúng nơi.”
Ảnh Đồng dựa theo dặn dò của Tô Lương Thiển, rất nhanh đã làm xong chuyện này, sau đó đến bờ sông rửa sạch sẽ tay và kiếm.
Lúc này, lửa trên cơ bản đã cháy hết, có gió thổi tới, tro tàn theo gió bay phiêu phiêu rơi xuống mặt nước, có ít thì bay theo gió đến nơi xa hơn, không thấy điểm cuối.
“Đại tiểu thư có ân với chủ tử, vậy chính là có ân với nô tài. Bây giờ chủ tử đã rời đi, nô tài thay chủ tử đáp ân tình của ngài. Trước khi chết chủ tử cho nô tài một khoản bạc, nô tài dự định ở gần đây tìm một nơi đặt chân. Sau này nếu Đại tiểu thư có chỗ cần dùng đến nô tài, chỉ cần sai người truyền lời, nô tài cho dù xông pha khói lửa cũng sẽ cúc cung tận tụy.”
Tô Lương Thiển thấy bà ta mang vẻ mặt chân thành, nhưng lại không chấp nhận, “Chủ tử ngươi có lẽ đã đưa khế ước bán mình cho người rồi đúng không? Vòng xoáy Tô phủ kia, ngươi thoát ra không dễ dàng gì, đừng cuốn bản thân vào đó nữa, cũng không cần vì bất kỳ kẻ nào nữa, sau này hãy sống thật tốt đi, có rảnh tới thăm gia chủ ngươi.”
Tô Lương Thiển nhìn bà ta một cái, quay người rời đi. Thu Linh Ảnh Đồng đi theo sau nàng, cùng lên xe ngựa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play