Triêu Xuân, cũng chính là khai xuân hàng năm, là mùa của trăm hoa đua nở, hoàng hậu sẽ tổ chức một thịnh yến trong hoàng cung, những người được mời trên cơ bản đều là gia quyến của những quan viên chính tam phẩm trở lên, những tông thân cáo mệnh thân thuộc với hoàng thất, hoàng tử của hoàng thất cũng tham dự, còn có cả những phi tần cung phi được sủng ái.
Mấy vị hoàng tử của hoàng thất, đều đã tới tuổi thích hợp để thành hôn rồi, nhưng mà Đông cung thái tử, còn có vị tứ hoàng tử đang phát triển cực mạnh, thất hoàng tử ôn hòa nho nhã kia đều chưa có chính phi, tứ hoàng tử với thất hoàng tử tới cả trắc phi cũng chẳng có ấy chứ, tam hoàng tử phi năm ngoái cũng là được lựa chọn thông qua bách hoa yến này.
Tô Khắc Minh là Hộ bị Thị lang, chỉ là tòng tam phẩm, Tiêu Yến với Tô Khuynh Mi là gia quyến của ông ta nếu nói từ thân phận thì không có tư cách đó, nhưng điều này đối với Tiêu Yến và Tô Khuynh Mi mà nói thì chính là vinh hạnh đặc biệt, cũng chính là cơ hội cực tốt.
Trong kinh thành, mặc dù Tô Khuynh Mi có danh tiếng rất cao, nhưng mà so với những khuê tú của các thế gia đại tộc thì thân phận rốt cuộc vẫn thấp hơn một chút, trên điểm này, tới cả Tô Lương Thiển nàng ta cũng không bằng, thân phận của nàng ta, mãi mãi không thể sánh được với dã tâm của nàng ta bây giờ, nhưng mà Tô Khuynh Mi có thủ đoạn, tài nghệ của nàng ta lại không hề thua kém những đích nữ được dày công vun trồng của các gia đình huân quý tại thời đại này.
Được thể hiện tài nghệ trong Triêu Xuân yến đối với nàng ta mà nói thì là một cơ hội thể hiện cực kỳ tốt.
Tiêu Yến và Tô Khuynh Mi không nén được vui mừng, hai người quỳ xuống tạ ơn, “Tạ ơn hoàng hậu nương nương ân điển.”
Vương Hiểu Âm nhìn về phía Tô Khuynh Mi thụ sủng nhược kinh quỳ bên chân mình, gật gật đầu. Sự khó chịu do Tô Lương Thiển gây ra ở trong lòng cũng tiêu tán đi rất nhiều, đây mới chính là tư thái nên có khi đối diện với bà ta.
Mặc dù Tiêu Yến có qua lại với hoàng hậu nhưng hoàn toàn chưa từng gặp mặt, nên nắm bắt cơ hội nói chuyện với hoàng hậu, Tô Khuynh Mi cũng như thế. Mặc dù tư thái cao cao tại thượng của Vương Hiểu Âm không đến mức khiến hiện trường lạnh đi nhưng mà cũng không náo nhiệt nữa, Tô Lương Thiển biết điều ngồi yên cũng không tiếp lời.
“Bản cũng mệt rồi, các ngươi về đi.”
Tiêu Yến tự thấy trong lúc vẫn đang có thể nói chuyện thì Vương Hiểu Âm đột nhiên hạ lệnh tiễn khách.
Nụ cười trên mặt Tiêu Yến cứng ngắc, đã tới thời gian có thể dùng cơm trưa rồi, bà ta còn cho rằng hoàng hậu sẽ giữ bà ta với Tô Khuynh Mi ở lại dùng cơm nữa chứ. Nếu chuyện này được lan truyền ra ngoài thì thân phận của bà ta với Tô Khuynh Mi sẽ lên như diều gặp gió, thật không ngờ Vương Hiểu Âm thế mà lại bảo bọn họ rời đi.
Kiếp trước Tô Lương Thiển gả cho Dạ Phó Minh, nên cũng có hiểu biết nhất định về Vương Hiểu Âm, nên hoàn toàn không thấy kì lạ, nàng biết điều đứng lên, phúc thân với Vương Hiểu Âm rồi rời đi.
Tô Lương Thiển rời đi rất chi là dứt khoát lưu loát, nên Tô Yến cũng không thể ở lại thêm nữa, cùng khom người rồi cùng Tô Khuynh Mi rời đi.
Vương Hiểu Âm nhìn bóng lưng Tô Lương Thiển rời đi, bóng dáng rất thẳng dường như không thể uốn cong được, sắc mặt lập tức trầm xuống, hừ lạnh một tiếng rồi trở về viện của mình.
Bà tà vừa ngồi xuống chưa lâu thì Vương lão phu nhân đã tới tìm: “Vì sao không giữ các nàng ở lại dùng cơm?”
Vương Hiểu Âm thấy thái độ này của Vương lão phu nhân thì trong lòng lại càng không vui “Mẫu thân là chất vấn con vì sao không giữ nữ nhi của Thẩm Thanh lại à? Sao người không hỏi nàng ta đã làm gì chứ?”
Vương Hiểu Âm lúc này đã không còn thái độ cao cao tại thượng nữa rồi, mà cực kì oán giận Vương lão phu nhân.
Diêu Quy Ninh thấy dáng vẻ tùy hứng không quan tâm tới thân phận của Vương Hiểu Âm thì thở dài trong lòng một tiếng, thái độ cũng mềm mỏng đi nhiều: “Nàng làm gì rồi?”
Phần lớn những chuyện khó giải quyết mà Vương Hiểu Âm gặp phải đều nhờ có Vương lão phu nhân cho ý kiến, hoàng đế cực kì kính trọng Vương lão phu nhân, trong lòng Vương Hiểu Âm cũng cực kì kính trọng và muốn nhờ vào Vương lão phu nhân, cũng tín nhiệm bà nhất, nên gần như không hề do dự mà kể cho Vương lão phu nhân nghe những việc xảy ra lúc mình nói chuyện riêng với Tô Lương Thiển.
Về sự uy hiếp của Tô Lương Thiển thì bà ta thêm mắm dặm muối vào, nhưng khi nhắc tới những chuyện mình làm với Tô Lương Thiển thì lại nói giảm nói tránh đi, thậm chí còn có chút dựa vào thân phận hoàng hậu mà lấy làm lẽ đương nhiên nữa.