Sau khi Tô Lương Thiển nói xong lời cuối cùng, lông mày khẽ nhướng, quét mắt nhìn vào những hạ nhân đang tung tăng bên dưới, giọng điệu nặng nề hơn rất nhiều, sự uy nghiêm đó khiến người khác không dám mạo phạm.
Tô Khắc Minh chỉ tay vào Tô quản sự, lớn tiếng hét lên.
"Đại tiểu thư đề nghị lão gia hãy đổi cái cớ khác đi, nàng nói, nếu lão gia không có ý đồ với đồ cưới của tiên phu nhân, chỉ bảo quản thì sẽ không lẫn cùng với đồ của trong phủ, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì lão gia sẽ bị nắm trúng thóp."
Tô Khắc Minh nghe vậy, chỉ cảm thấy Tô Lương Thiển nói vậy không phải là đề nghị, mà là giễu cợt, như rằng đang chỉ vào, mắng ông ta tham lam muốn chiếm đoạt đồ cưới của Thẩm Thanh, ông ta tức giận xanh mét mặt mày.
Tiêu Yến hơi chút suy tư, lại cảm thấy kiến nghị này của Tô Lương Thiển vô cùng có đạo lý, phải nghĩ ra lý do lấy lệ mới, nhưng bà ta quả thật muốn chiếm những thứ đồ này làm của mình, trong lúc nhất thời cũng không tìm cái cớ nào tốt, đợi đến lúc bà ta phản ứng lại thì Tô Khắc Minh vẫn còn đang giậm chân.
Mặt Tiêu Yến nở nụ cười, tự cho là đúng khuyên Tô Khắc Minh nói: "Lão gia, tiểu thư không lấy đồ ra được, đã nói lên trên tay nàng ta không có gì cả, nàng ta chỉ tức giận quá nên lấy lời này ra dọa ngài thôi, nàng ta không lấy được đồ cưới, còn phải phụ trách chi tiêu của mình và hạ nhân trong viện mình, chắc còn đang tức giận hơn ngày đấy, ngài nên phải vui mới đúng, còn tức giận gì cơ chứ?"
Tiêu Yến vừa nhắc ra, Tô Khắc Minh cũng nhanh chóng nhớ tới mục đích mình để cho Tô quản sự chạy đi chuyến này, thoáng cái thấy thư thái lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT