Tiêu Yến nghe những lời này thì không quan tâm tới việc tranh luận với Tô Lương Thiển, mà quay sang nhìn Tô Khắc Minh: “Lão gia, ta không có.”

Tô Khuynh Mi thấy tình thế không ổn nên đi tới bên cạnh Tô Khắc Minh nói: “Phụ thân, con vẫn luôn ở cùng mẫu thân, quả thật mẫu thân không có chỗ nào không thỏa đáng. Nhưng mà mẫu thân là kế thất, đại tỷ tỷ vẫn luôn sinh sống ở Vân Châu nên mới lo lắng.”

Tiêu Yến lau lau nước mắt, tủi thân cực kì nói: “Lão gia, ta đi theo người đã nhiều năm rồi, cũng không phải là lần đầu gặp quý nhân, lại tiếp đãi khách quý tới phủ, ta có chỗ nào không thỏa đáng khiến người mất mặt chứ? Ta bị oan mà lão gia.”

Tô Khắc Minh vốn đã phiền não rồi, không muốn nghe Tiêu Yến tiếp tục cãi vã nữa nên nói: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây, những thứ này do Thiển Nhi tự mình bảo quản.”

“Đa tạ phụ thân.”

Tô Lương Thiển ngọt ngào nói cảm ơn, rồi lại gọi một tiếng: “Phụ thân.”

Tô Khắc Minh thấy nàng gọi mình thì nhìn nàng, Tô Lương Thiển ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp trong suốt, bên trong dường như có chứa những viên kim cương nhỏ bé, nữ nhi mang theo sự khâm phục đối với phụ thân, khiến người ta mềm lòng “Con có thể tới nhà ngoại tổ mẫu ở hai ngày không ạ?”

Nàng nói xong thì lại cảm thấy không thỏa đáng nên nhìn về phía Tô lão phu nhân “Hôm nay, Vương phu nhân có nhắc tới ngoại tổ mẫu với con.”

Tô lão phu nhân khi nghe Tô Lương Thiển nói muốn tới nhà ngoại tổ mẫu ở vài ngày thì trong lòng cảm thấy không vui, bây giờ bà ta thích nhất là Tô Lương Thiển, nên đương nhiên không muốn nàng thân thiết với người của Thẩm gia, thật là tiện nghi cho bọn họ, nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt chân thành tha thiết cầu xin bà ta của Tô Lương Thiển, mang theo dáng vẻ dường như bà ta không đồng ý thì nàng sẽ không đi vậy, nửa chữ bà ta cũng chưa nói thì nghe thấy nàng chuyển tới Vương lão phu nhân thì nói: “Mẫu thân con qua đời sớm, con quay về cũng nhiều ngày rồi, nên tới thăm một chút.”

Thế này là đồng ý rồi đúng không.

“Kinh thành so với Vân Châu thật sự là náo nhiệt và phồn hoa hơn nhiều, hôm nay trên đường tới Trường Vinh Hầu phủ con nhìn thấy có rất nhiều đồ chơi mới mẻ kì lạ, tổ mẫu, phụ thân, con có thể ra ngoài đi dạo được không?”

Nàng nhếch môi, cả khuôn mặt tràn đầy sự chờ mong khiến cho người ta không thể từ chối được, Tiêu Yến thì thấy khinh thường dáng vẻ này của Tô Lương Thiển, tức chết đi được, điều khiến bà ta càng tức giận hơn là Tô Lương Thiển không tôn trọng bà ta như thế, nhưng mà Tô lão phu nhân với Tô Khắc Minh lại không hề có một ai đứng ra uốn nắn chỉ bảo.

“Đương nhiên là có thể rồi, lần này con tới nhà ngoại tổ mẫu con thì ra ngoài đi dạo vui vẻ nhé.”

Tô lão phu nhân chỉ ước gì trong thời gian ở Kinh Quốc công phủ, Tô Lương Thiển cả ngày từ sáng tới tối dạo chơi ở bên ngoài, hoàn toàn không có thời gian nói chuyện, bồi dưỡng tình cảm với Thẩm lão phu nhân.

“Tới chỗ mẫu thân con lấy nhiều ngân lượng chút, để cho nha hoàn cầm theo bên người, thấy cái gì thích thì cứ mua.”

Nói xong thì Tô Khắc Minh với Tô lão phu nhân lại dặn dò Tô Lương Thiển một số chuyện, sau đó mới cho người dựa vào danh sách kiểm kê những thứ mà Vương lão phu nhân ban thưởng đưa tới Lưu Thiển uyển.

“Tỷ tỷ.”

Tô Lương Thiển vừa mới rời khỏi Lưu Thiển uyển thì nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên, quay đầu nhíu mày nhìn Tô Khuynh Mi đang đuổi theo.

Tô Khuynh Mi rảo nhanh bước chân tới trước mặt Tô Lương Thiển: “Tỷ tỷ mới về kinh thành, còn chưa quen thuộc với con người đất đai, muội muội vừa hay cũng phải ra ngoài mua ít son phấn, chúng ta kết bạn đi cùng được không? Còn có thể nghiên cứu tư vấn cho nhau.”

“Không được.”

Nụ cười trên mặt Tô Khuynh Mi trở nên thất vọng, ủ ê, vừa tủi thân lại vừa không hiểu: “Tỷ tỷ có phải có hiểu lầm nào đó với muội muội và mẫu thân không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play