Lý ma ma nhìn căn phòng vốn đang yên lành lại bị Tô Lương Thiển làm thành bừa bộn như vậy, trong lòng cũng rất phiền lòng, nhưng bà ta không giống Tô Khuynh Mi, vẫn còn bình tĩnh được, giọng nói cứng đờ, cung kính trả lời: "Vâng ạ."
Lý ma ma nói xong thì gọi Bão Cầm vào, dẫn người của Tô Lương Thiển đến nâng rương.
Đồ của Tô Khuynh Mi nhiều, nhưng rương rỗng lại không nhiều, cũng chỉ có ba bốn cái, hơn nữa không giống như rương gỗ bình thường, bên ngoài rương chạm hoa văn, màu sắc trên đó cũng rất khác biệt, cho dù rỗng không có gì thì cũng có trọng lượng nhất định.
Cái rương được mang đi vào, những thứ đã được vẽ phác thảo kia được hạ nhân cẩn thận đặt vào bên trong rương.
Vừa rồi lúc Tô Khuynh Mi tìm Tô Lương Thiển, khi quét mắt nhìn khắp phòng mình lại không mấy chú ý, nhưng bây giờ mới giật mình nhận ra những cái tủ đã từng bày biện đồ vật lúc này trên đó đã trống không, không có gì cả.
Tô Khuynh Mi từ sau khi tròn mười tuổi thì có ý thức giao thiệp, khuê phòng của nàng ta gần như là do chính tay nàng ta bố trí lại, thứ lựa chọn đều là đồ tốt trong đồ cưới của Thẩm Thanh.
Nàng ta ngẩng đầu nhìn tủ, trong đầu vẫn còn có thể nhớ được ô nào là được đặt thứ gì, nhưng bây giờ đều không còn thứ gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play