Khoảng thời gian trước Tiêu Yến vẫn luôn sắp xếp đồ cưới còn dư lại của Thẩm Thanh, nàng ta quá rõ, nếu như Tô Lương Thiển đòi bồi thường thì đồ trong phòng nàng ta thế nào cũng chẳng còn món gì thuộc về mình nữa.
Tô Lương Thiển nào đang đòi đồ cưới về, nàng quả thật là đang uống máu của nàng ta, muốn mạng của nàng ta mà.
Tô Lương Thiển dứt lời, lại tiếp tục nói: "Nhiều đồ như vậy, sơ là viện của đại sảnh đựng không hết, thứ nào đã xác định xong nằm trong đồ cưới của mẫu thân ta thì chuyển về Lưu Thiển Uyển trước đi, đặt ở tàng thư các, còn nữa, đồ trong tủ của Nhị tiểu thư thì đừng đụng vào nữa!"
Tô Lương Thiển căn dặn xong, thấy Tô Khuynh Mi vậy mà lại xoay người nhoài lên bàn trang điểm, ôm những thứ đồ vào trong lòng, nét cười trên mặt nàng lại đậm thêm mấy phần.
Tô Khuynh Mi để ý như vậy, nàng đòi về mới có cảm giác thành tựu được, nếu không thì nàng tốn công tâm tư lớn như vậy, thậm chí còn phải bị chụp cho tội danh bất hiếu, Tô Khuynh Mi không đau không nhột, vậy thì nàng há chẳng phải đã làm việc tốn công rồi sao.
Tô Lương Thiển nhìn Tô Khuynh Mi đã hoàn toàn thất thố, đi hai bước về phía nàng ta, "Ta đã đồng ý với Đại muội muội, sẽ không đòi lại ngươi xiêm y dùng gấm trăm sắc làm thành, gấm trăm sắc ta còn không tiếc, những xiêm y khác ta đương nhiên cũng sẽ không so đo với ngươi, đây cũng coi như là chút tâm ý của người làm tỷ tỷ."
Tô Khuynh Mi cắn môi, nhìn về phía Tô Lương Thiển, nói với nàng: "Tô Lương Thiển, ngươi bớt giả mù sa mưa đi, buồn nôn, ngươi thật buồn nôn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT