Sau khi rời khỏi viện của Tiêu phu nhân, Tô Khuynh Mi đi rất nhanh, Tiêu Yến gần như cả đường đuổi theo nàng ta giải thích, nhưng từ đầu tới cuối Tô Khuynh Mi vẫn lạnh mặt, không hề có phản ứng, mẹ con hai người hoàn toàn không giao tiếp gì hết
"Con với biểu ca con nói gì mà lâu thế?"
Tiêu Yến với Tô Khuynh Mi ngồi trên cùng một chiếc xe ngựa, sau khi Tiêu Yến lên xe ngựa, bà ta nhìn thấy Tô Khuynh Mi lạnh mặt không vui, chần chừ một lát mà vẫn không đủ dũng khí ngồi ở bên cạnh nàng ta.
Trong xe ngựa, hai người mỗi người ngồi mỗi bên, Tô Khuynh Mi vẫn luôn không mở miệng, Tiêu Yến không chịu được sự trầm mặc như thế, cũng không chịu được việc Tô Khuynh Mi đối xử với mình lạnh nhạt như thế, sáp lên trước hỏi.
"Mi Nhi, mẫu thân thật sự biết sai rồi, mẫu thân xin lỗi con, không phải mẫu thân không suy nghĩ cho con, mà tại vì tình hình của huynh trưởng con nguy cấp, phụ thân con với tổ mẫu con không ai quản cả, mẫu thân lại có thể làm như thế nào chứ? Nếu như mẫu thân khoanh tay đứng nhìn, huynh trưởng con sẽ giống như món hàng bị người ta bán đi thành đồ chơi của người khác, nếu thật sự như thế, tương lai con gả vào hoàng thất, người khác cũng sẽ cười nhạo con."
Ánh mắt Tô Khuynh Mi lạnh lùng rơi trên người Tiêu Yến, "Nói như thế, là người đang nghĩ cho con à?"
Tiêu Yến thấy Tô Khuynh Mi cuối cùng cũng nói chuyện với mình, mặc dù là châm biếm chế giễu nhưng ánh mắt cũng sáng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT