.
Người phát hiện ra Tiêu Hữu Vọng đầu tiên là Tô Khuynh Mi, nàng ta dừng bước chân, Tiêu Yến thuận theo ánh mắt của nàng ta mà nhìn, cũng nhìn thấy Tiêu Hữu Vọng, mượn ánh sáng ở xung quanh, nhanh chóng nhận ra người là ai.
"Vọng Nhi!"
Tiêu Yến nhìn thấy Tiêu Hữu Vọng thì đứng thẳng người gọi ra tiếng, bước về phía hắn ta hai bước, hình như nghĩ tới gì đó, vẻ mặt để lộ ra sự áy náy xấu hổ, thế là lại dừng lại. Tại lúc Tiêu Yến dừng lại thì Tiêu Hữu Vọng bước về phía bà ta và Tô Khuynh Mi, đứng trước mặt Tiêu Yến.
Tiêu Hữu Vọng liếc mắt nhìn Tiêu Yến một cái, trong bóng đêm, đôi mắt hắn ta thâm trầm, càng không nhận ra cảm tình gì.
Tiêu Yến nhìn hắn ta, giật giật khóe môi bị thương, hỏi: "Sao bây giờ con mới trở về? Hai ngày nay đã đi đâu thế?"
"Ta đã về từ hôm qua rồi, không thích náo nhiệt, nên vẫn luôn không tới viện của mẫu thân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT