Tiêu Yến gọi, mặc dù không quỳ xuống như trước, nhưng mà thái độ với giọng nói lại cực kì cung kính, tư thế rất khiêm tốn.
"Ta đã làm theo ý của ngài, tới Tiêu gia lấy đồ, bây giờ đều ở chỗ Thẩm lão phu nhân cả rồi, còn một số ít bị tẩu tử của ta đưa về nhà mẹ đẻ bà ta, cháu trai ta nói, sẽ bồi thường theo số tiền bồi thường mà người của Quý phu nhân nói, bọn họ sẽ nhanh chóng đưa toàn bộ đồ đạc lại cho ngài. Vì trận náo loạn này của ta mà Tiêu gia không những trả lại đồ vật, mà còn mất hết mặt mũi, còn có Trân Nhi, lần này nó cũng chịu khổ rất lớn rồi, kết quả như thế, ngài đã hài lòng chưa? Bây giờ ngài có thể giúp ta cứu Khải nhi ra rồi chứ!"
Tiêu Yến đi thẳng vào vấn đề, có chút cấp bách không thể chờ đợi được nữa, còn có chút khẩn cầu.
Tô Lương Thiển đang ngồi trước cái bàn tròn, nhìn Tiêu Yến ở cách một cái bàn đứng trước mặt nàng, dáng vẻ đã không thể dùng hai chữ nhếch nhác để có thể hình dung được nữa rồi.
Búi tóc tai bù xù, có chút lộn xộn phủ xuống trên đầu vai, dưới ánh nắng sáng ngời, mái tóc kia, đã hoàn toàn mất đi vẻ óng ả trước kia, giống như bị xẻ ra, nhìn có phần khô héo.
Quần áo trước đây vốn vừa vặn với cơ thể bà ta cũng rộng hơn nhiều, nhăn nhúm rộng thùng thình, còn dính bụi bặm. Về phần khuôn mặt kia, lại càng không phải nói, hai bên má, đều là dấu tay của những cái bạt tai lưu lại, sưng phù đến nỗi trong còn to hơn cả lúc chưa bị gầy đi, khóe miệng với bên dưới mũi, đều còn vết máu đã khô, căn bản nhìn không ra được tướng mạo ban đầu, cho dù không ở hiện trường, chỉ riêng khuôn mặt thôi, Tô Lương Thiển cũng có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu ác liệt.
Tiêu Yến nhìn chằm chằm Tô Lương Thiển, ánh mắt khẩn thiết tràn ngập sự khao khát và mong chờ, dáng vẻ này, có sự đáng thương không thể nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play