Khuôn mặt của Thu Linh hung hăng, giơ ngón tay ra, làm động tác đè bẹp, dường như đang nói, ta đè chết bà, chỉ đơn giản giống như đè chết một con kiến mà thôi.
Tiêu Yến tức tới mức thở dồn dập, Tô Khuynh Mi cũng cau mày lại, mặc dù hiện tại trong lòng nàng ta đối với Tiêu Yến cũng coi thường căm ghét phiền chán, nhưng khi thấy người khác cũng coi thường Tiêu Yến như thế thì trong lòng vẫn cảm thấy nhục nhã rồi giận dữ.
Tiêu Yến là mẫu thân của nàng ta, khinh thường bà ta, chính là đang khinh thường chính Tô Khuynh Mi, nhất là đối tượng lại chỉ là một tiểu nha hoàn với thân phận đê tiện.
Thái độ của Thu Linh như thế, khiến Tô Khuynh Mi không khỏi nhớ tới quang cảnh dĩ vãng, cả người càng thêm nóng nảy không kiềm chế được.
Tô Lương Thiển vỗ vỗ Thu Linh đang còn muốn tiếp tục công kích Tiêu Yến, nàng đi về phía trước hai bước, “Nói lời mà không giữ lời?”
Tô Lương Thiển nghiêm mặt với Tiêu Yến, “Ta nói rồi, ta sẽ can thiệp thương lượng chuyện Tô Trạch Khải nợ bạc với sòng bạc Quý gia, ta chỉ làm việc đánh bài mà thôi, từ đầu tới cuối ta nói cũng chỉ là để cho hắn về nhà thôi, ta nói lời mà không giữ lời chỗ nào? Muốn trách thì phải trách con trai của bà động tay ở sòng bạc, sòng bạc có quy tắc của sòng bạc, chuyện này ta bó tay, cũng không nằm trong phạm vi quản lý của ta.”
Tiêu Yến chỉ tay vào Tô Lương Thiên, tức tới mức hai mắt đều trắng dã, “Ngươi, ngươi chơi ta à? Bó tay à? Đây là chuyện chỉ cần ngươi nói một câu thôi, ngươi làm sao lại bó tay được chứ? Tô Lương Thiển, ngươi lấy của ta nhiều thứ như thế, lại đối xử với ta như vậy, lòng dạ ngươi đen tối như thế, sau khi chết chắc chắn sẽ xuống địa ngục!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play