Nàng ta không hiểu, Tô Lương Thiển là một nữ tử, làm sao lại có thể nói ra lời như thế, hơn nữa lại con bình thản như đang nói tới chuyện cơm hôm nay không tệ, nàng một chút xấu hổ cũng không có à?
“Cảm kích thì không cần thiết đâu, suy cho cùng bất kể nói như thế nào, trước mắt thì phụ thân cũng chỉ có huynh trưởng là độc đinh duy nhất, ta cũng nể tình tổ mẫu, nhưng chỉ có một lần này thôi, lần sau ta sẽ không thu dọn cục diện rối rắm như thế này nữa đâu, ôi, còn có, ta bắt buộc phải trình bày rõ ràng một chút, những thứ mà ngươi trả nợ đánh bạc kia, vốn dĩ là của ta.”
Tô Lương Thiển dứt lời thì xoay người đi vào phòng ngay, Tô Khuynh Mi tức giận, nhưng lại nhịn xuống sự kích động như trước đó, có lao tới hưng sư vấn tội thì sau đó chỉ nhận lại sự tự rước nhục nhã.
“Mẫu thân nhìn thấy rồi chứ? Đây chính là chỗ lợi hại của Đại tỷ tỷ, được lợi rồi còn khoe mẽ.”
Dạo gần đây Tô Khuynh Mi vẫn luôn khắc chế cảm xúc lúc nào cũng có thể bộc phát của mình, nhưng so sánh với những người khác mà nói, nàng ta trước mặt Tiêu Yến, vẫn buông lỏng hơn rất nhiều, không khỏi nhỏ giọng oán trách vài câu trước mặt bà ta, khuôn mặt dưới ánh sáng mờ mịt, bởi vì vừa muốn giả vờ, lại không kiềm chế được, nên nhìn có chút dữ tợn dọa người.
Tô Khuynh Mi thấy Tô Khuynh Thiển vừa rồi nói những lời khó nghe như thế, mà Tiêu Yến đều không bảo vệ mình mà biện bạch cho nàng ta, trong lòng đã không vui sẵn rồi, bây giờ nàng ta nói Tô Lương Thiển mà bà ta cũng không trả lời mình, thái độ rất chi là thờ ơ, bất mãn trong lòng, lại càng thêm gia tăng.
Trong mối quan hệ với Tiêu Yến, Tô Khuynh Mi đã quen đòi hỏi, và luôn không thấy bản thân mình sai, phản ứng như thế của Tiêu Yến, hiển nhiên là Tô Khuynh Mi không chấp nhận được rồi, giọng điệu tồi tệ chất vấn: “Mẫu thân đang nghĩ gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT