Tiêu Yến vươn tay lấy một thỏi vàng và một thỏi bạc, còn muốn lấy thêm nhưng rồi lại thu tay về.
Theo hoàn cảnh hiện tại của bà ta mà nói, những thứ này, quá gây chú ý, nếu như cho Tô Khuynh Mi, Tô Khuynh Mi cũng không thuận tiện đem theo, Tiêu Yến nghĩ nghĩ, kéo đồ đạc lại lần nữa, từ tầng trên cùng, lại lấy thêm hai tờ ngân phiếu, với một tờ khế ước đất, bà ta nhìn lại toàn bộ một lần nữa, xác định thấy không có vấn đề gì rồi thu dọn tất cả mọi thứ lại ổn thỏa.
Đồ cưới của Thẩm Thanh, trừ những vật chết ra, còn có những vật sống có thể sinh ra bạc, giống như cửa hàng điền trang này nọ, những năm này kiếm được rất nhiều bạc. Tiêu Yến lấy số bạc kiếm được này, lại lấy ra cho vay lãi, cũng kiếm không ít tiền.
Cứ như thế tới giờ, Tiêu Yến chiếm đồ cưới của Thẩm Thanh làm đồ của mình chưa từng nghĩ sẽ phải trả lại, bà ta cũng chưa từng nghĩ Tô Lương Thiển thế mà lại có bản lĩnh có thể lấy lại, bà ta giữ lại những thứ này, hoàn toàn không phải vì đề phòng Tô Lương Thiển, mà là vì Tô Khắc Minh.
Tô Khắc Minh yêu tài tham tiền, mặc dù đưa những thứ này cho bà ta quản lý. Nhưng trong mắt ông ta, những thứ này vốn dĩ là của ông ta, trông coi rất chặt chẽ, thường hay gặng hỏi, trừ những thứ Tiêu Yến lén lén lút lút đưa về Tiêu gia, thì đồng thời cũng vì đề phòng tương lai xảy ra chuyện gì, nên để lại cho mình một con đường lui, bây giờ lại phải lấy ra dùng.
Vị trí này rất kín, bà ta giấu kín đi, lần trước Thẩm đại phu nhân với Qúy phu nhân lục soát cả trong cả ngoài phòng của bà ta cũng không phát hiện ra được.
Bây giờ Tiêu Yến nghĩ tới lần trước bọn họ tới lục soát sân viện, đều thấy tâm trạng căng thẳng, cổ họng khô khốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT