Tia nắng ban mai hạ xuống, rốt cuộc Thái hậu cũng thấy rõ nơi Dạ Tư Tĩnh ở.
Vách tường đổ nát tróc sơn, giường gỗ cũ nát, màn treo rách rưới, phai màu. Cửa sổ hoàn toàn không thể chắn gió, mùa hè không thể chắn muỗi, mùa đông không thể tránh gió.
Ghế trong phòng cũng cũ, lại còn có dấu vết đóng đinh, như đã được sửa lại. Một thứ duy nhất giống án thư thì mặt trên toàn là cát, trên hạt cát còn có thể nhìn được chữ, một bên để hai cái gậy gỗ, một bên khác lại là quyển sách hư đến mức không thể hư thêm. Hiển nhiên, dù đang ở lãnh cung thì Hiền phi cũng không từ bỏ đôn đốc Thập Nhị hoàng tử học tập.
Thái hậu không muốn tôn tử của mình tiếp tục ở lại nơi này thêm một phút một giây nào.
Thời điểm Thái hậu hạ mệnh lệnh này, đúng lúc nhìn thấy Tô Lương Thiển đứng ở cửa, nói với nàng: “Hiền phi cũng cùng trở về!”
Tô Lương Thiển tiến lên hai bước: “Việc này Thái hậu vẫn nên tự đi hỏi cô cô đi ạ.”
Thái hậu dặn dò người tìm đồ khiêng Thập Nhị hoàng tử trở về. Sau đó bà nhìn Tô Lương Thiển, nói: “Theo ai gia đi xem cô cô của ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play