Thái hậu từ ái, bà càng bao dung với vãn bối hơn.
Tính tình Diệp An Dương ương ngạnh, mấy năm nay không thiếu phạm tội. Thái hậu vốn không quan tâm mọi chuyện, càng không thích quản chuyện của nàng ta, trừ bỏ răn dạy vài câu ở lần triều xuân yến trước thì cực ít khi trách móc nặng nề. Nếu là trước kia nàng ta thút tha thút thít nức nở, chật vật khóc rống như thế, còn ngã bị thương, Thái hậu đã sớm bảo nàng ta về, nhưng hiện tại...
Thái hậu thấy Diệp An Dương, trong đầu hiện ra vết thương trên người Dạ Tư Tĩnh, khuôn mặt lạnh lùng âm trầm, âm u cực kỳ.
Sau khi Diệp An Dương nói xong những lời này, mở lòng bàn tay bị ngã xước ra hướng lên trên. Đợi cả buổi cũng không thấy Thái hậu đáp lại, nhưng ánh mắt Thái hậu nhìn nàng ta lại giống như tên bắn nặng nề. Diệp An Dương bị nhìn chằm chằm cả người phát lạnh nổi da gà, không khỏi ngẩng đầu, trộm nhìn Thái hậu một cái, thấy bà uy nghi cả người, sắc mặt trầm xuống, thế là nước mắt mới vừa ngừng, bỗng chốc lại bị dọa khóc lần nữa.
Trưởng công chúa nhìn lén Thái hậu, ánh mắt dừng ở trên người nữ nhi không nên thân của mình, nàng ta có chỗ nào nhận sai đâu, đây là đang hiếp bức Thái hậu đây mà?
Tô Lương Thiển nhìn Diệp An Dương đã bị dọa đến rũ đầu xuống. Mấy lời đó nàng ta cứ bật thốt ra, chắc hẳn bình thường phạm tội đều không thiếu dùng chiêu này đối phó với Trưởng công chúa.
Chiêu này đối với Trưởng công chúa yêu nàng ta như mạng tất nhiên có tác dụng, nhưng đối với Thái hậu, chẳng lẽ nàng ta không biết người nàng ta làm bị thương chính là tôn tử ruột của Thái hậu sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT