Diệp An Dương mừng như điên, đôi mắt tỏa sáng, nàng ta đang muốn cười nói 'vẫn là Hoàng đế cữu cữu tốt với An Dương nhất' thì lại nghe Khánh đế tiếp tục nói: “Truyền ý chỉ của trẫm, đoạt phong hào quận chúa của An Dương quận chúa, biến thành thứ dân. Không có ý chỉ, không được vào cung!”
Diệp An Dương cho rằng Khánh đế sủng nàng ta, sẽ không truy cứu trách nhiệm của nàng ta, việc này liền cho qua. Nhưng khi chợt nghe được ý chỉ của Khánh đế, nàng ta ngây người, khóe miệng khẽ nhếch muốn cười tạ ơn vẫn đang duy trì trên mặt, chỉ là nụ cười kia lại cứng đờ.
“Hoàng...” Hoàng đế cữu cữu.
Nàng ta muốn gọi Hoàng đế, chạm đến lại là cặp mắt lạnh băng của Khánh đế, sợ tới mức thu về đôi tay đang ôm đùi ông ta.
Trưởng công chúa ngưng khóc, trong phòng không ai mở miệng. Trong nháy mắt đó, ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe rõ.
Thật nhanh, Trưởng công chúa bò lên, trong nháy mắt, Diệp An Dương bị sự hối hận thật lớn thổi quét, lại ôm lấy Khánh đế lần nữa, cầu xin: “Hoàng đế cữu cữu, An Dương sai rồi, An Dương thật sự biết sai rồi. Con đi, con đi lãnh cung, con đi hầu hạ Hiền phi. Con nhất định sẽ hầu hạ bà ấy thật tốt, con không muốn, con không muốn bị biến thành thứ dân!”
“Hoàng đế cữu cữu, cầu xin người!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT