Diệp An Dương nghe vậy lại nhịn không được, nghĩ đến Thái hậu mấy ma ma giáo dưỡng từng được đến phủ công chúa, tuy cuối cùng đều bị nàng ta dùng thủ đoạn, cưỡng chế rời đi, nhưng nàng ta cũng chịu không ít khổ. Hơn nữa, khi đó là ở phủ công chúa, nàng ta không phạm sai lầm, là quận chúa, là viên ngọc quý trên tay Trưởng công chúa, những người đó nhiều ít có chút cố kỵ. Lần này lại hoàn toàn ở nơi lãnh cung xa lạ, Trưởng công chúa còn không thể nhúng tay, Diệp An Dương ngẫm lại cũng cảm thấy khủng bố như cha mẹ chết, tuyệt vọng đến sức để khóc cũng không còn.
Nàng ta thật sự hối hận muốn chết!
Giọng điệu của Thái hậu rõ ràng đang cảnh cáo, Trưởng công chúa không dám nói không cần, chỉ lẳng lặng rơi nước mắt, không nói gì nữa.
“Kéo toàn bộ đám nô tài này ra ngoài, đánh chết!”
Khánh đế chỉ hai thái giám kia và cả một tỳ nữ đã chỉ và xác nhận Tô Lương Thiển của Diệp An Dương, ra lệnh.
Mấy người kia đã ngừng thút thít, bởi vì mệnh lệnh của Khánh đế mà lại lần nữa khóc rống xin tha.
Thật nhanh, có người tiến vào, lấp kín miệng bọn họ, kéo ra ngoài. Không lâu sau, ngoài điện truyền đến tiếng đánh gậy, những người đó tuy đã bị chặn miệng, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng kêu rên đau đớn của bọn họ, còn cả tiếng vang do bản đánh vào người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT