Thời gian tám năm, biến cố quá lớn. Đời trước, tám năm sau, giang sơn Bắc Tề cũng đã đổi chủ.
Nếu Dạ Tư Tĩnh và Hiền phi không thể ra khỏi lãnh cung trong lúc Khánh đế tại vị, một khi chờ hoàng tử không có tình nghĩa huynh đệ với hắn kế vị thì sẽ càng không ai nhớ tới bọn họ.
Dạ Tư Tĩnh vốn đang giãy giụa, nghe được câu cuối cùng của Tô Lương Thiển, tay vô lực thả xuống, sau đó nắm thành quyền.
Không phải hắn sợ khổ, sợ mệt, sợ chịu tội, chỉ là tựa như Tô Lương Thiển nói, không có ngày lộ diện, không có hy vọng, cuộc sống nhìn không thấy hy vọng mới là khó chịu nhất.
Tô Lương Thiển nhìn dáng vẻ hắn, cười vui mừng.
“Thái hậu vốn muốn cô cô trở về cùng người, cô cô từ chối, đệ biết vì sao không? Là vì đệ! Ta hao hết trắc trở, vất vả mang đệ từ trong đó ra cũng không phải vì làm đệ trở về lần nữa.”
Dạ Tư Tĩnh duy trì động tác quay đầu nhìn Tô Lương Thiển, vẻ mặt dại ra, tựa như không thể nào dám tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play