Tô Lương Thiển quay lại Lưu Thiển Uyển, vẫn chưa thu dọn xong, Khánh đế lập tức đưa người đến ban thưởng, đồ đạc vẫn do Hồ công công tự mình đưa tới.
“Tô đại nhân thật là có phúc, có nữ nhi thông minh lanh lợi như vậy, Hoàng thượng cũng khen không ngớt, ông cần phải thật quý trọng.”
Lời của Hoàng thượng, theo Tô Khắc Minh thấy, từng lời đều có thâm ý, nhất là câu cuối cùng, Tô Khắc Minh nghe xong, sau lưng đều đổ mồ hôi lạnh.
“Vâng vâng vâng, Thiển Nhi là minh châu trên tay ta.”
Bốn chữ minh châu trên tay, khiến trong lòng những người ở chỗ này mỉa mai cười lạnh, Tô Khắc Minh thật đúng là gì cũng dám nói.
Tô Khắc Minh đứng dậy, lau mồ hôi tiếp nhận, muốn để người thưởng cho Hồ công công, nhưng ban thưởng này của Hoàng thượng đột nhiên tới, ông ta trước đó không kịp chuẩn bị. Hơn nữa, thân phận của Hồ công công, cho ít thì sẽ là làm nhục, còn không bằng không cho, nhưng cho nhiều, thì Tô Khắc Minh thật sự thấy nhức nhối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play