Chương 4: Hệ thống Lão tổ tông 4

Thiên Tuế đi qua Tiền thị, liếc mắt nhìn Triệu Tu Học đang nằm bất tỉnh trên giường, trong lòng âm thầm gật đầu.

Với năng lực của mình, thiên Tuế chỉ cần bắt mạch là có thể biết rõ tình trạng của Triệu Tu Học.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, chỉ e hắn có thể phải nằm trên giường ít nhất một, hai tháng.

"Liêm Trinh bọn họ đâu? Tình trạng cũng giống như vậy sao?"

Liêm Trinh mà nàng nhắc đến chính là Triệu Liêm Trinh, con trai Tiền thị, thế tử của Vương phủ.

Mà đồng thời, hắn cũng là người luôn che chở cho Tang Vãn.

Nhắc đến con trai mình, gương mặt Tiền thị thoáng chốc trở nên u ám, gian nan gật đầu:

"Đúng vậy."

Thiên Tuế nặng nề thở dài một tiếng, gương mặt đầy vẻ lo lắng, nhưng trong lòng thì vui mừng nở hoa.

Như thế này thì xem bọn họ còn có thể làm gì để bảo vệ Tang Vãn.

"Thái nãi nãi, Vương phi, Vãn Nhi nghe nói… Vãn Nhi đến đây để bồi Vương phi."

Tang Vãn xuất hiện ở cửa, trên tay cầm một hộp cơm.

Thiên Tuế khẽ nheo mắt lại.

Vị này quả thực không hề xem mình là người ngoài. Viện tử của đương gia chủ mẫu mà nàng ta nói vào là vào.

Ngoài mặt Tang Vãn chào hỏi Thiên Tuế và Tiền thị, trong đầu lại trao đổi với hệ thống.

"Chuyện này là sao? Trên người Triệu Tu Học có gì bất thường không?"

Tang Vãn không tin một người đang khỏe mạnh lại đột nhiên hôn mê. Huống hồ là cả phủ nhiều người như vậy cùng bất ngờ lâm bệnh giống nhau.

Nhìn tình huống này, chỉ cần không bị ngu thì đều biết có điều không thích hợp.

Hệ thống Đoàn sủng quét qua một lượt rồi trả lời: "Trên người Triệu Tu Học có năng lượng hệ thống dao động."

Tang Vãn giật mình: "Quả nhiên có vấn đề."

Nhưng ngay sau đó, Tang Vãn đột nhiên phản ứng lại.

"Khoan đã, năng lượng hệ thống dao động? Chẳng lẽ trên thế giới này không chỉ có mình ngươi là hệ thống thôi sao?"

Hệ thống Đoàn sủng không lên tiếng, ánh mắt hoài nghi rơi xuống trên người Thiên Tuế.

"Ngươi mau nói gì đi chứ?"

Không thấy Hệ thống Đoàn sủng trả lời, Tang Vãn có chút không vui.

Hệ thống cũng bị thái độ của Tang Vãn làm cho mất kiên nhẫn, bất mãn nói.

“Thế giới này lại không phải của ta, ta có thể tới được thì đương nhiên hệ thống khác cũng có thể tới!"

Tang Vãn: “......”

Nàng ta luôn nghĩ rằng Hệ thống Đoàn sủng là độc nhất vô nhị.

Nếu hệ thống biết suy nghĩ đó của nàng, chắc chắn sẽ không chút do dự mà nói.

Nó tất nhiên là độc nhất vô nhị!

Chẳng qua là trên đời này cũng không chỉ có Hệ thống Đoàn sủng, mà còn có vô số loại hệ thống khác.

Ví dụ như Hệ thống Nữ phụ, Hệ thống Tổng tài bá đạo, Hệ thống Khoa học kỹ thuật,....

Không chỉ là đủ các loại hệ thống, mà còn là cần gì cũng có!

Tang Vãn nghe ra ý tứ trong lời hệ thống, trong đáy mắt lộ rõ vẻ bất an.

"Vậy ngươi mau nghĩ cách gì đi, chắc chắn đối phương nhằm vào ta, nếu không sao lại khiến tất cả bọn họ bất tỉnh như vậy chứ?"

Những người bị hôn mê này đều là người luôn sủng ái nàng ta!

"Phải rồi, ngươi có thể tìm ra hệ thống kia đang ở trên người ai không?"

"Nếu có thể tìm được thì không nên để nó tồn tại!"

Tang Vãn quýnh lên, nói liên tục không ngừng, chỉ hận không thể bóp chết nguy cơ này ngay từ trong trứng nước.

"Không thể. Trừ phi đối phương chủ động xuất hiện."

Hệ thống Đoàn sủng mặc dù đã có suy đoán, nhưng không định ngay lúc này nói cho Tang Vãn.

Con người đều có thói hư tật xấu, ví dụ như những thứ dễ dàng có được thì không biết quý trọng.

Tang Vãn nghe thấy hệ thống nói thì trừng lớn mắt đầy kinh ngạc:

"Sao lại không thể? Chẳng phải ngươi nói ngươi không có gì không làm được sao?"

Hệ thống Đoàn sủng: "So với nhân loại các ngươi thì ta đương nhiên không gì là không làm được. Nhưng với hệ thống thì lại khác."

Mặc dù khi các hệ thống mới ra đời đều ở cùng một cấp độ, nhưng về sau thì sẽ ngày càng có sự khác biệt.

Tang Vãn nghe xong, sững sờ đứng tại chỗ.

"Vãn Nhi, làm sao vậy?"

Thiên Tuế nhìn biểu tình trên mặt Tang Vãn thập phần phong phú, giả vờ quan tâm hỏi một câu.

Mặc dù nàng không biết Tang Vãn đang nói chuyện gì, nhưng có thể nghe được âm thanh của hệ thống.

Từ những gì hệ thống nói, suy nghĩ một chút là có thể biết Tang Vãn đang nói chuyện với nó về vấn đề gì.

Tang Vãn nghe thấy Thiên Tuế gọi mình thì hoàn hồn, xấu hổ cười.

"Vãn Nhi chỉ là đang suy nghĩ xem rốt cuộc Vương gia bọn họ bị sao."

Hệ thống Đoàn sủng nhìn Thiên Tuế, như có điều suy nghĩ.

Khó trách khi nó xuất hiện, nàng ta không có một chút nào tỏ ra kinh ngạc. Chắc chắn vì trên người nàng đã có một cái hệ thống khác.

Triệu Tu Học và những người khác bị hôn mê đều là chỗ dựa của Tang Vãn. Hiện giờ bọn họ còn hôn mê bất tỉnh thì sủng ái Tang Vãn thế nào được nữa?

Lão nhân này chắc chắn là phát hiện ra điều gì đó, nên trong lúc nó còn chưa biết thì động thủ với Triệu Tu Học.

Triệu Tu Học bọn họ phải nằm liệt giường đến cả tháng, đến lúc đó Tang Vãn…

Hay cho một chiêu rút củi dưới đáy nồi!

Nhưng hệ thống trên người nữ nhân này... rốt cuộc là hệ thống gì?

Thiên Tuế nghe Tang Vãn nói vậy, tỏ vẻ kinh ngạc hỏi:

"Vậy ngươi có nghĩ ra điều gì không?"

Tiền thị cũng nhìn sang, ánh mắt đầy mong đợi.

Tang Vãn: “......”

Tang Vãn chỉ cảm thấy nhức đầu, nàng có thể nói là bản thân nghi ngờ có cái hệ thống đang giở trò quỷ chắc?

Tất nhiên là không thể!

Nàng mà nói xong, còn không biết bọn họ sẽ nghĩ đầu óc nàng bị làm sao nữa.

“Vãn Nhi ngu dốt, vẫn chưa nghĩ ra được nguyên nhân."

Thiên Tuế và Tiền thị đều tỏ ra thất vọng gật đầu.

Đúng lúc này, thái y cũng đã đến.

Thái y vào bắt mạch cho Triệu Tu Học, một lát sau lông mày càng nhíu chặt hơn.

Tiền thị thấy thái y thu tay lại, không nhịn được lo lắng hỏi:

"Như thế nào?"

“Chuyện này…”

Thái y do dự một chút, thấy Tiền thị định hỏi, liền vội mở miệng trước:

"Lão phu kiến thức hạn hẹp, không thể xác định nguyên nhân khiến vương gia hôn mê."

"Vậy phải làm sao mới được đây? Mẫu thân..."

Tiền thị nghe Thái y nói không khám ra bệnh, triệt để hoảng hồn.

Thiên Tuế thấy Tiền thị luống cuống, trên mặt lộ vẻ không vui.

"Con xem lại bộ dáng của mình đi.”

Còn là đương gia chủ mẫu sao, xảy ra chút chuyện nhỏ đã than trời trách đất.

Tiền thị nhìn ra Thiên Tuế không vui, trong lòng run lên, vội vàng cúi đầu.

Thiên Tuế quay sang hỏi thái y một vài câu.

"Bọn họ có bị nguy hiểm đến tính mạng không?"

Thái y lắc đầu: "Tạm thời không có."

"Thái y kiến thức rộng rãi, có thể tiến cử đại phu nào khác?"

Thái y trầm nhíu mày, trầm mặc một hồi.

"Lão phu có thể tiến cử..."

Nghe Thiên Tuế dò hỏi lão Thái y, Tiền thị cũng dần an tâm.

Mà bên kia, Tang Vãn thấy một đám người hoàn toàn không chú ý đến mình liền lén lút đến bên giường Triệu Tu Học.

Nàng ta nhìn người đàn ông đã từng đối tốt với mình, trực tiếp nói với hệ thống:

"Ngươi có thể nghĩ biện pháp rút năng lượng hệ thống ra khỏi người hắn không? Đều là năng lượng hệ thống, đối với ngươi hẳn là cũng có ích, đúng chứ."

Hệ thống Đoàn sủng: “......”

"Ta thử xem."

Đây là lần đầu tiên nó khoá lại một ký chủ, đâu có biết nhiều như vậy?

Chẳng qua Hệ thống Đoàn sủng cảm thấy, mấy lời này của Tang Vãn cũng không phải không có lý.

Đều là năng lượng hệ thống, có lẽ kiểu gì cũng có chỗ dùng được.

Tang Vãn nghe xong, lại dặn dò thêm chút.

“Trước tiên ngươi thử một chút có thể lấy ra hay không, nhưng đừng để lộ ra ngoài.”

Hệ thống Đoàn sủng hiểu rõ: “Ta biết rồi.”

Thiên Tuế nghe được tiếng Hệ thống Đoàn sủng, bất động thanh sắc liếc mắt nhìn qua Tang Vãn.

Thiên Tuế thấy Tang Vãn đứng bên cạnh giường bệnh, nét mặt như đang suy nghĩ gì đó, liền thu hồi tầm mắt.

Vừa hay thăm dò Hệ thống Đoàn sủng một chút, cũng khiến cho cái Hệ thống Lão tổ tông muốn khoá nàng kia hiểu rằng, nó thật ra không phải ‘không gì là không thể’.

Mà Tang Vãn khi thấy Hệ thống Đoàn sủng có thể lấy năng lượng ra, không kìm được “A” một tiếng, khiến Tiền thị giật mình vội nhìn sang.

“Làm sao vậy?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play