"Ngươi đang nói lời ngốc gì đó?" Hạ Thanh Đào nghe vậy chỉ thấy vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, "Là chính ngươi tự cứu lấy mình, ngươi thông minh như vậy, gan cũng lớn, làm được những việc mà nhiều ca nhi, tỷ nhi khác không dám làm..."
Lục Tiểu Thảo biết rõ, không phải vậy. Kỳ thật hắn nhát gan lắm, lại ngốc nữa. Hôm đó tưới nước cho cây phượng tiên, nhìn đóa hoa nở rộ, trong đầu lại nghĩ đến Hạ Thanh Đào và Lục Diêm. Từ khi sinh ra đến giờ, dường như chưa ai đối xử tốt với hắn như hai người đó. Họ cho hắn đồ ăn, giúp đỡ hắn.Còn cha mẹ thì chỉ xem hắn như súc vật để sai khiến, mà hắn lại không dám oán hận lấy một lời.
Là Hạ Thanh Đào đã nói với hắn, trên đời này không có bậc cha mẹ nào không bất công. Hắn phải nhận mệnh, đừng mong chờ cha mẹ sẽ mềm lòng buông tha cho mình nữa. Điều hắn nên làm, là tự nghĩ cách mà giành lấy lối thoát.
Hạ Thanh Đào chính là quý nhân của hắn. Nếu không có huynh ấy, có lẽ cả đời này hắn sẽ sống không khác gì chó lợn.
Cho nên, trong lòng hắn vĩnh viễn khắc ghi ân tình của Hạ Thanh Đào.
"Thanh Đào ca, cảm ơn huynh . Ta nhất định sẽ sống cho thật tốt." Lục Tiểu Thảo nói, đôi mắt sáng quắc nhìn Hạ Thanh Đào.
"Vậy là tốt rồi, ta thật lòng vui cho ngươi." Hạ Thanh Đào cuối cùng cũng buông được tảng đá nặng trong lòng, mỉm cười nói, "Vậy ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, uống chút canh gừng. Ta về nhà trước đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play