Từ trong núi trở về, Hạ Thanh Đào dường như có chút u sầu, sắc mặt không mấy vui.
Vốn dĩ làm điểm tâm là chuyện y yêu thích, luôn tay luôn miệng đều hăng hái. Thế mà lần này, Vân nương trông thấy y thần sắc như kém hơn ngày thường, bèn hỏi:
“Sao vậy? Mới về đã một bộ dáng không cao hứng, A Tùy chọc con giận à?”
“Không có đâu.” Hạ Thanh Đào vừa đặt bánh cúc mới làm xong lên tấm vải ướt cho hạ nhiệt, vừa nhào bột làm cái tiếp theo, vừa đáp: “Là khi nãy A Tùy nói muốn vào núi, nhưng lần này lại không dẫn con theo.”
“Ấy, vì cớ gì?” Vân nương nghe vậy cũng không khỏi kinh ngạc.
“Huynh ấy bảo trong nhà đang dựng lại phòng mới, chuyện nhiều, muốn ta ở lại trông nom.” Hạ Thanh Đào trong lòng kỳ thực đã đoán được, chỉ sợ vẫn vì chuyện lần trước bị lợn rừng tập kích, Lục Tùy trong lòng có điều lo lắng, mới viện cớ để giữ y ở lại. “Ta cũng hiểu được lý do, chỉ là… con cùng huynh ấy ít khi tách nhau, lần này chẳng phải có chút không quen ư.”
Vân nương nghe xong, cười bảo: “Chuyện trong nhà mà, có ta đây, mỗi ngày đun hai ấm nước, cũng chẳng là bao. Chỉ sợ điều khiến Lục Tùy lo không phải mấy chuyện ấy, mà là vì lần trước súc sinh kia suýt hại người, trong lòng nó mới chẳng yên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play