Tuy rằng Lục Tùy rất để tâm Hạ Thanh Đào có mệt nhọc hay không, nhưng chứng trạng thai nghén của y lại chẳng hề thuyên giảm.
Mấy ngày gần đây, Hạ Thanh Đào vẫn thường xuyên buồn nôn, dễ buồn ngủ, khẩu vị cũng sa sút. Như y tự nói —— "Có chút đói, nhưng lại chẳng thấy thèm ăn gì."
Trước kia Hạ Thanh Đào vốn rất thích ăn cơm, dẫu có khi nhiễm phong hàn, cổ họng đau rát vẫn ăn hết một bát cơm đầy. Nay chỉ ăn được nửa bát là đã thấy ngán.
Lục Tùy trong dạ tự nhiên sốt ruột, song hắn không biết nấu nướng, lại chẳng phải đại phu, nên không có cách nào khiến Hạ Thanh Đào ăn nhiều hơn được, chỉ đành cố chấp hỏi y có thèm ăn gì không. Có đôi khi Hạ Thanh Đào đột nhiên nổi hứng, muốn ăn chút món gì đó, Lục Tùy liền ân cần chạy đi mua cho bằng được. Nhưng phần nhiều lúc, món ăn mang về, y chỉ ăn vài miếng liền chán.
Đêm trừ tịch, tuy dọn lên chút món ngon, nhưng y cũng chỉ ăn được nửa bát; đến mùng hai tháng Giêng trở về nhà mẹ đẻ, cả nhà Hạ Hưng Viễn biết Hạ Thanh Đào có tin vui, ai nấy đều phấn khởi, bữa trưa đã phong phú lại càng chuẩn bị thêm, mong y ăn được nhiều hơn chút. Nào ngờ y chẳng ăn được là bao, chỉ nghe mùi dầu mỡ đã buồn nôn, khiến cả nhà một phen lo lắng.
Vẫn là Trần Hà Hương hiểu lòng ca nhi nhà mình, riêng làm cho y một bát bánh gạo nấu rau xanh, lại dọn thêm chút rau dưa chua tự tay muối, lúc này y mới ăn hết được một bát đầy.
Bởi vậy, khi trở về, nhà mẹ đẻ còn gửi theo một vò lớn rau dưa muối —— thứ khác thì không có, chứ rau dưa muối thì luôn sẵn đó thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play