Mùng chín tháng Giêng, Lục Tùy đánh xe bò lên tỉnh thành.
Ngoài mũ đầu hổ và khăn quàng Hạ Thanh Đào chuẩn bị cho hắn, còn mua thêm hai xấp vải bố. Lần trước bán lão hổ, Chu Tân một mực không nhận bất cứ lễ vật cảm tạ nào, nên lần này lễ vật là do hai người tự nguyện mang đi, dẫu chuyện làm ăn chưa chắc đã thành, những lễ nghi này vẫn là nên có.
Lục Tùy đã từng đến tỉnh thành một lần, nhớ rõ đường đi, nên Hạ Thanh Đào không lo hắn bị lạc. Có điều, đây là lần đầu Lục Tùy một mình đi xa như thế, trong lòng y vẫn không khỏi lo lắng. Hơn nữa xe bò đi chậm, sáng sớm Lục Tùy đã ra cửa, chắc cũng phải đến chạng vạng mới về đến nơi.
Hiện vẫn còn chưa ra tháng Giêng, trong phòng tân hôn cũng không nuôi gia súc gì, nên trong nhà chẳng có việc gì gấp. Sáng sớm Hạ Thanh Đào giặt xong quần áo, rồi ngồi trong tây phòng thêu thùa. Lúc sáng Lục Tùy đã nhóm lửa sưởi tường, giờ trong phòng vẫn còn rất ấm áp.
Thêu xong hai chiếc khăn, eo lưng và cổ đều nhức mỏi, y bèn đứng dậy vận động một chút cho thư giãn.
Cúi đầu sờ bụng, nơi ấy vẫn còn bằng phẳng, cảm giác cũng chẳng khác gì trước kia — thật sự trong này có một đứa bé sao?
“Hài nhi, con nghe thấy không?” Hạ Thanh Đào khẽ lẩm bẩm, như thể thật sự đang trò chuyện với đứa trẻ trong bụng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT