Cơm nước xong, nghỉ ngơi chốc lát, hai huynh đệ lại ra ngoài.
Ruộng đồng vẫn ổn, chỉ còn vài mảnh đất muốn đi xem lại, phía trước vừa mới gieo mấy loại rau, cũng là việc hệ trọng, nếu không đến tháng Chín sẽ chẳng còn rau xanh mà ăn. Thuận tiện cũng lên núi xem mấy gốc cây ăn quả, xem có bị gió thổi gãy hay không.
Hạ Thanh Đào cùng Vân nương thì ở nhà dọn dẹp, trâu, thỏ hoang, hồ ly đều phải cho ăn, còn phải tắm rửa cho mấy con heo con.
Buổi chiều lại đổ chút mưa phùn lất phất, nhưng rốt cuộc không thành mưa to, đến tối thì ngừng hẳn, gió cũng ngừng, bọn họ biết, trận cuồng phong này đã hoàn toàn đi qua.
Buổi tối dùng cơm xong, Lục Tùy nói: “Một vài nhà có ruộng đất trũng thấp, nước mưa không thoát được, ngâm vài ngày e là mạ đều chết ráo. Còn có mấy nhà bị tốc mái, cả nhà không có chỗ ngủ, đành ngồi tạm trong nhà chính suốt một đêm.”
Hạ Thanh Đào nghe xong có chút đồng tình, nhưng y cũng hiểu, như Lục Tùy từng nói: người có số, có thương xót cũng khó cứu vớt được chi ai.
Lúc sắp đi ngủ, Hạ Thanh Đào cùng Lục Tùy nằm chuyện trò, nhắc đến trận cuồng phong lần này, trong lòng lo lắng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play