Buổi tối Lục Tùy trở về, Hạ Thanh Đào liền kể cho hắn nghe chuyện của A Công Tám Phúc.
“Hôm nay ta gặp A Công, thấy ông ngồi dưới gốc cây mà khóc. Là bởi vì đứa cháu trong nhà không cho ông sửa lại mái nhà, còn mắng ông nữa…” Hạ Thanh Đào vừa múc nước cho hắn rửa tay, vừa nói tiếp, “Cháu nhà ông cũng thật quá đáng, ruộng đất A Công đều giao hết vào tay bọn họ, sửa mái nhà cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền, mấy hôm nay còn may là trời không mưa, cũng chưa lạnh, nhưng sau này nếu mưa gió rét mướt, A Công biết sống ra sao?”
“Không biết rách tới mức nào rồi, để mai ta qua xem thử.” Lục Tùy nói, nhận lấy khăn lau tay, “Chiều mai nếu rảnh, ta qua sửa giúp ông.”
“Ừm.” Hạ Thanh Đào cười cười, “Ông thấy ta, còn nhờ ta nhắn với huynh , nói ‘bảo chất tôn qua sửa lại mái nhà cho ta đi’...”
Lúc này Vân nương bước vào bếp ăn cơm, nghe được hai người đang nói chuyện, cũng bật cười bảo:
“Ông biết các con phu thê tốt bụng, nên mới nhờ vả Thanh Đào. Chứ ông xưa nay sĩ diện lắm, người khác cho quần áo cơm gạo, ông còn chẳng chịu nhận.”
“Nhưng chuyện này cũng không thể tùy tiện làm được.” Hạ Thanh Đào nghiêm túc nói với Lục Tùy, “Nếu bị huynh đệ cháu chắt của ông biết, không chừng lại mắng chúng ta lo chuyện bao đồng, sau này còn kéo theo bao nhiêu chuyện thị phi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT