Hoành thánh với bánh bao nhân thịt đều rất ngon, Hạ Thanh Đào ăn đến sáng mắt, bụng cũng no căng. Ăn được món ngon, tâm trạng tự nhiên cũng tốt hơn, huống chi còn có Lục Tùy ở bên cạnh, lá gan cũng lớn hơn, lại có thể nhiệt tình đón tiếp người bán hàng rong.
Mặt trời lên cao, người trên chợ cũng dần đông đúc hơn. Rất nhanh đã có người đến hỏi mua thỏ rừng và gà rừng, mỗi lần bán ra một con, chẳng mấy chốc đã hết sạch.
Hạ Thanh Đào và Lục Tùy cũng không vội, vừa trò chuyện vừa thong thả chờ khách.
Bên cạnh có một vị thúc thúc đang bán một loại quả mà hai người chưa từng thấy bao giờ. Trái cỡ quả mận, vỏ màu tím, có đầu nhọn và vỏ mềm. Tách ra thì bên trong có phần thịt quả màu hồng phấn xen lẫn trắng nõn. Thúc ấy nói loại này gọi là quả sung, ăn vào rất ngọt, hương vị lại ngon.
Thúc thấy hai người hoà nhã dễ gần, liền bắt chuyện, còn muốn biếu mỗi người một quả. Hạ Thanh Đào thấy ông gầy gò, làn da đen sạm nhưng thân thể rắn rỏi, lời nói chất phác, đoán được cũng là người nghèo vùng núi, nên không nỡ nhận không. Cuối cùng bỏ ra hai mươi văn mua tám quả, lúc này mới chịu nhận hai quả tươi mới ông biếu thêm.
Hai người mỗi người tách một quả, cắn thử một miếng, quả nhiên mềm mịn ngọt ngào, lại xen lẫn một hương thơm dịu mát rất đặc biệt.
“Xem ra lại mở mang tầm mắt rồi, hoá ra còn có loại quả như thế này.” Hạ Thanh Đào vừa ăn vừa cảm thán, “Thế gian rộng lớn, chuyện lạ gì cũng có. Quả nhiên là phải bước ra ngoài thì mới thấy được nhiều điều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT