Edit: Pudding
“Anh, đừng căng thẳng.”
Trong phòng hóa trang, Minh Đường nhắm mắt lại để chuyên viên trang điểm phủ phấn. Minh Việt cũng đã thay xong bộ cổ trang dài giống với Minh Đường.
“Nước ở sông Tử Thủy mà đoàn phim chuẩn bị là nước ấm, không lạnh đâu.” Minh Đường kiên nhẫn giải thích với Minh Việt, giọng điệu đầy quan tâm: “Quay xong cảnh ngã xuống nước, em sẽ đợi anh trên bờ. Anh vừa lên là em sẽ quấn khăn tắm cho ngay, đảm bảo không bị lạnh.”
Minh Đường vốn có một người đóng thế quen thuộc tên là Trương Thiển, gương mặt có vài phần giống hắn, vóc dáng và dáng đi cũng giống đến tám phần.
Nhưng Trương Thiển từng bị đưa đến trước mặt Lương Yến. Tuy rằng không xảy ra chuyện gì khiến Minh Đường thấy ghê tởm, nhưng chỉ vậy thôi cũng khiến cậu ta phản cảm. Đêm đó về đến nhà liền nổi trận lôi đình, bỏ rơi Trương Thiển và bắt đầu tìm người thế thân khác.
Nhưng hôm sau đã phải quay cảnh dưới nước, lại còn là vào sáng sớm, nếu lúc đó mới tìm người thì e là không kịp, vì vậy cậu ta mới nhờ Minh Việt.
Trước đây Minh Việt từng đóng thế cho cậu ta, lại rất phù hợp, hơn nữa trong giới chẳng ai biết mối quan hệ giữa hai người họ.
Minh Việt không cần lộ mặt, cũng không cần trang điểm. Cậu mặc xong trang phục diễn, đưa tay sờ sờ họa tiết thêu tinh xảo trên tay áo rộng.
Đoàn phim lần này được một nhà đầu tư chịu chi mạnh tay rót vốn. Cả bộ phim được đầu tư chu đáo, riêng phục trang nam chính của Minh Đường đã có đến ba bốn chục bộ, mỗi bộ đều được làm thủ công cực kỳ tinh xảo. Ngay cả trang phục cho người đóng thế cũng không bị cắt giảm chất lượng. Minh Việt từng đóng không ít vai phụ, nhưng chưa từng được mặc qua loại trang phục đẹp đến thế này.
“Ngoài cảnh quay hôm nay, ngày mai và ngày mốt đều có cảnh dưới nước, lại phải làm phiền anh rồi.” Minh Đường nói thêm.
Minh Việt liếc nhìn một cái, từ đầu đến cuối không đáp lại những lời khách sáo kia, chỉ nói:
“Tôi ra ngoài xem một chút.”
Nói rồi, liền đẩy cửa bước ra ngoài.
Minh Đường nhíu mày, không hài lòng lẩm bẩm:
“Nói là nước ấm mà còn không chịu tin.”
Chuyên viên trang điểm chen vào:
“Thế thân lần này tìm ở đâu ra thế? Nhìn là biết không biết điều.”
Giọng nói cũng chẳng hề kiêng dè, rõ ràng không sợ Minh Việt, một tiểu thế thân nghe thấy.
Minh Việt mặt không chút cảm xúc, đóng cửa lại, đi thẳng về phía hồ nước.
Hóa trang mắt xong, Minh Đường vừa lướt điện thoại vừa tùy ý nói:
“Đừng nói như vậy, Việt ca là người khá được, chỉ là không thích nói chuyện thôi. Trước kia chúng tôi từng hợp tác rồi, tôi hiểu tính cách của anh ấy.”
Chuyên viên trang điểm lúc đầu nhìn thấy Minh Việt, thực ra trong lòng cũng có chút kinh ngạc và tán thưởng, gương mặt kia thực sự quá mức xuất sắc và kinh diễm. Từng đường nét trên gương mặt, dù tách riêng ra đặt trên bất kỳ khuôn mặt nào cũng sẽ trở thành điểm nhấn nổi bật.
Chỉ tiếc rằng trong giới giải trí, có khuôn mặt đẹp chưa chắc đã có cơ hội nổi bật. Hơn nữa, khí chất trên người Minh Việt mang tính công kích quá mạnh, kiểu người này chỉ cần nhìn đã thấy không phải loại đi theo con đường “lối tắt” để lên.
Minh Đường nói dễ nghe thì gọi là "từng hợp tác", nói khó nghe thì chính là trước kia đã làm thế thân, bây giờ vẫn chỉ là thế thân. Với cái dáng vẻ lãnh đạm, không phản ứng như vậy, ai lại muốn dùng một người như hắn?
Chuyên viên trang điểm nói:
“Thầy Đường tính tình tốt, ai cũng có thể hợp tác được.”
Lúc này Minh Việt đã đi tới khu vực quay cảnh rơi xuống nước, bên ngoài đình hóng gió, sát mép hồ nước. Mặt nước xanh thẫm, tối đến mức không nhìn thấy đáy. Cậu cúi người, vốc một vốc nước.
Rất lạnh, hoàn toàn không có chút hơi ấm nào.
Dù đang là đầu xuân, băng trong hồ đã tan từ lâu, nhưng nước khi chạm lên người vẫn lạnh đến thấu tim.
Nhân viên đoàn phim nhanh chóng vào vị trí. Cảnh của thế thân phải quay xong sớm, vì tiếp theo sẽ đến lượt các cảnh quay quan trọng của vai chính, không thể trì hoãn thời gian.
Minh Đường đang nổi tiếng, cả năm nay liên tục nhận được tài nguyên đóng phim truyền hình. Trong bộ phim cổ trang, ngôn tình này, anh ta vào vai một vị tiểu vương gia ngốc nghếch, ngờ nghệch nhưng chân thành. Trong một lần ngẫu nhiên gặp gỡ nữ chính, một cô gái cổ quái, thông minh tại đình hóng gió, bị cô vô tình đẩy ngã xuống hồ, sau đó lại được chính cô cứu lên, từ đó bắt đầu một mối nhân duyên.
Phó đạo diễn đến để hướng dẫn Minh Việt cảnh thế thân, nói:
“Lát nữa cậu lui về phía sau rồi rơi xuống nước, vùng vẫy bơi về phía bờ. Trong khoảng mười mấy giây, hãy chuẩn bị níu lấy tấm ván gỗ ở sau cây cột cạnh bờ.”
“Nhưng vì kiệt sức không lên bờ được, khi buông tay thì trong nước hãy vùng vẫy vô lực hai lần. Lúc này nữ chính sẽ kịp thời bắt lấy tay cậu, sau một hồi lộn xộn mới kéo cậu lên được.”
“Cậu biết bơi chứ?” Phó đạo diễn xác nhận lại, có vẻ vẫn chưa yên tâm.
Trên bờ đã chuẩn bị sẵn nhân viên cứu hộ, nhưng với những cảnh quay rơi xuống nước và vùng vẫy như thế này đã tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm.
Minh Việt gật đầu, sau đó lại được dặn dò thêm lần nữa về các biện pháp an toàn.
Khi mọi người vào vị trí, cảnh quay bắt đầu.
Khoảnh khắc bị bao vây bởi làn nước lạnh buốt, cơ thể cậu nhanh chóng chìm xuống, cảm giác lạnh thấu xương ập đến khiến Minh Việt bỗng chốc tỉnh táo hẳn, cố sức giãy giụa bơi về phía ánh sáng trên mặt nước.
Cảnh quay này phải thực hiện hai lần, tính ra cũng khá nhanh. Lần đầu, khi nữ chính định kéo Minh Việt lên thì bị trượt tay, không giữ được, suýt chút nữa chính cô cũng ngã xuống nước, vẩy tung cả mặt nước.
Chờ nữ chính trang điểm chỉnh lại xong, cảnh quay lần hai mới bắt đầu.
Đến khi đạo diễn hô “Cắt!”, Minh Việt kéo bộ quần áo ướt sũng từ dưới đất đứng dậy, toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch đến mức dọa người. Bộ trang phục dày nặng đè lên người, khiến vóc dáng vốn đã gầy gò của cậu càng thêm mỏng manh.
Minh Việt không có trợ lý, gặp phải cảnh quay kiểu này cũng chẳng có ai bên cạnh chăm sóc. Có nhân viên đoàn phim thấy vậy không đành lòng, đưa cậu một chiếc khăn tắm rồi mang thêm một ly trà nóng tới, hỏi:
“Cậu em nhỏ, còn ổn chứ?”
Minh Việt mặt trắng bệch, chỉ nói một câu: “Không sao đâu.”
Làm diễn viên đóng thế, từng là quần chúng chạy cảnh, đắng cay lạnh nóng cậu đều từng trải qua, chuyện thế này chẳng đáng là gì.
Tối hôm đó về đến nhà, Minh Việt cảm thấy trong người có chút khó chịu, bèn uống ngay thuốc cảm cúm. Thế nhưng đến đêm vẫn bắt đầu sốt nhẹ.
Nửa đêm thức dậy uống thuốc, Minh Việt cầm điện thoại lên xem giờ, bỗng dưng nhớ ra điều gì, liền mở lịch trong điện thoại ra đếm ngày.
Còn mười bốn ngày.
Đôi mắt đỏ hồng vì sốt và thiếu ngủ, ánh nhìn cũng dịu đi, trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười nhẹ thoáng qua.
Sắp tới còn một cảnh quay dưới nước nữa, ở phần giữa câu chuyện, vào đêm Thất Tịch, nam nữ chính đang du hồ thì tình địch xuất hiện, nam chính giận dỗi liền chủ động nhảy xuống hồ.
Lúc này, nam chính đã học bơi, khi nữ chính lo lắng muốn nhảy xuống cứu người, nam chính bỗng nhiên nổi lên từ mặt nước, quay người trèo lên thuyền, nhưng lại bị nữ chính giận dữ đánh một trận. Hai người cuối cùng, sau khi rơi xuống nước, cảm xúc mới thật sự đâm thủng lớp vỏ ngoài của họ, mở ra một mối quan hệ sâu sắc hơn.
Đoàn phim dự tính quay tiếp những cảnh của thế thân theo vai chính, và kịch bản dự kiến sẽ quay vào ngày hôm sau, nhưng vì trời đột ngột mưa, cảnh quay du hồ phải hoãn lại thêm một ngày.
Tuy nhiên, vào ngày thứ ba, khi quay một tai nạn bất ngờ xảy ra.
Lần này, Minh Việt làm thế thân, nhảy xuống hồ cố ý muốn hù dọa nữ chính.
Vào ban đêm, hồ nước lạnh buốt đến tận xương, vừa nhảy xuống, Minh Việt cảm thấy một cơn lạnh buốt toàn thân, sức lực đột ngột biến mất, liên tục hít phải mấy ngụm nước lạnh. Lạnh đến mức như thể nước đã thấm vào tận xương, kéo cơ thể xuống dưới nước, cậu gần như mất đi cảm giác.
Lẽ ra, Minh Việt sẽ ở dưới nước lặn đến cuối thuyền để quay cảnh, nhưng lại trở thành một cảnh giãy giụa, nước văng tứ phía. May mắn là nhân viên công tác kịp thời phát hiện thấy có gì đó không ổn đã nhanh chóng đến cứu giúp.
Hiện trường hỗn loạn, đoàn phim lo sợ sẽ có chuyện nghiêm trọng, lập tức gọi xe cứu thương. Minh Việt được nâng lên cáng và đưa đi.
Bên ngoài đoàn phim, mỗi ngày có rất nhiều fan của Minh Đường đến thăm trường quay. Dù không thể gặp được thần tượng trực tiếp, các fan vẫn vui mừng vì được ở cùng khu vực với thần tượng của mình.
Khi nhìn thấy xe cứu thương, các fan không thể kiềm chế được cảm xúc, mỗi người đều lo lắng không yên.
“Ai bị thương vậy? Sao xe cứu thương lại đến?”
“Trời ơi, hy vọng không phải là Minh Đường, về nhà thắp hương cầu nguyện cho cậu ấy!”
Một cô nữ sinh run rẩy nắm tay bạn thân bên cạnh, "Cậu nhìn xem, chiếc cáng kia... có phải trang phục trên người giống hệt như tạo hình của Minh Đường trong phim không?"
Họ đứng cách khá xa, tầm nhìn không tốt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy người nằm trên cáng, nửa thân người ướt sũng, quần áo vốn là màu xanh lam, nay đã bị nước thấm thành màu đen. Dù vậy, vẫn có thể rõ ràng nhận ra đó chính là trang phục cổ trang của Minh Đường trong phim.
Đêm hôm đó, sự cố Minh Đường suýt chết đuối đã nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên Weibo.
...
Kể từ lần trước Minh Việt đưa về nhà, Lương Yến chỉ qua lại giữa công ty và nhà, bận rộn với công việc đến mức không có thời gian ra ngoài chơi.
Hôm nay, Lương Yến mới nhớ ra, Minh Việt đã lái xe của hắn. Cậu không nói sẽ đem xe trả, cũng không có liên lạc gì với hắn.
Lương Yến gõ gõ mặt bàn, bảo người kiểm tra camera giám sát bên ngoài biệt thự, suy đoán của anh đã được chứng thực.
Đây là không muốn có thêm quan hệ nào với hắn, cẩn thận phân rõ ranh giới.
Lương Yến ngồi vào bàn làm việc xem video giám sát một lúc, sau đó thư ký của anh đến thông báo về cuộc họp.
Sau gần một giờ, cuộc họp kết thúc. Lương Yến đứng trước cứa sổ lớn trong phòng họp gọi điện thoại
“Có bận không, đạo diễn Nghiêm?” Lương Yến vừa hàn huyên.
“Rất bận,” đối phương nhanh chóng trả lời, “Lương tổng có chuyện gì không?”
Lương Yến cười nói: “Không có chuyện gì, không thể tìm anh trò chuyện sao?”
“Vô sự mà còn hỏi thăm.”
Lương Yến tiếp lời: “Có tình có nghĩa chứ.”
Nghiêm Dịch Sinh: “E rằng chỉ đáng là một hạt mè nhỏ thôi.”
"Tự coi nhẹ mình làm gì."
Sau vài câu trao đổi, Lương Yến mới đưa ra yêu cầu: "Tôi sẽ không tham gia vào chương trình hẹn hò đó. Tôi sẽ nhường chỗ cho anh mời thêm nhiều tên tuổi lớn hơn."
Lương Yến và Nghiêm Dịch Sinh là người quen cũ, nhiều năm qua không có quá nhiều liên lạc, nhưng mấy năm gần đây, vì liên quan đến Minh Đường, Lương Yến đã liên lạc với anh nhiều hơn.
Ngày xưa, Nghiêm Dịch Sinh chỉ chuyên tâm phát triển trong giới giải trí, gia đình không ủng hộ, mối quan hệ gia đình dần dần lạnh nhạt. Nghiêm Dịch Sinh cũng không quay lại với gia đình, mấy năm trước dồn sức trở thành ảnh đế rồi chuyển sang làm đạo diễn, phim ảnh bạo đỏ, phim truyền hình liên tiếp ra mắt, chương trình tống nghệ anh ta cũng không muốn bỏ qua.
chương trình mà Lương Yến nhắc đến chính là chương trình hẹn hò mà Nghiêm Dịch Sinh đang quay, cũng là chương trình mà hai nhân vật chính tiếp xúc với nhau sau đó yêu nhau.
Lúc trước khi biết Minh Đường tham gia tiết mục này, hắn vừa đe dọa vừa dụ dỗ Nghiêm Dịch Sinh để có thể giành được một suất tham gia.
Bây giờ sau khi đã thức tỉnh, trong hoàn cảnh phức tạp này, càng tránh xa càng tốt, sau này chuyện gì xảy ra cũng không liên quan gì đến hắn.
Nghiêm Dịch Sinh im lặng một lúc, rồi mở miệng với giọng điệu đùa cợt: "Dù Lương tổng rất hiểu mình, nhưng có phải vả mặt nhanh quá không? Lúc trước ai là người bằng mọi cách cũng muốn tham gia tiết mục?"
“Dùng từ có hơi quá rồi đó,” Lương Yến cười nói, “Tôi đây là mang vốn vào đoàn, hơn nữa còn là do anh năn nỉ tôi đầu tư, tôi mới đồng ý.”
Biết Lương Yến chính là người không biết xấu hổ, Nghiêm Dịch Sinh chỉnh lại mắt kính, nói: "Thôi, quyết định đổi ý cũng hợp lý, đầu tư gấp đôi, tôi sẽ tuyên bố giúp cậu."
Lương Yến xoay người từ cửa sổ trở lại ghế của mình, duỗi chân dài, nói: "Hay là tôi ôm trọn luôn cả tiết mục này cho rồi”
"Nếu thế thì không cần đâu." Nghiêm Dịch Sinh nhẹ nhàng từ chối.
"Tôi không phải là muốn đầu tư cho anh, tôi là muốn làm cha anh cơ." Lương Yến nói mà không thèm để ý, "Nếu có thể kiếm được đứa con trai như vậy, bây giờ tôi có thể về hưu an hưởng tuổi già."
Nghiêm Dịch Sinh mỉm cười nhạt: "Tôi không có ý kiến, tối nay ôm mẹ nó cái bình đến tìm cậu luôn."
Lương Yến cười mắng: "Đừng có thô tục."
"Cậu suốt ngày lo nghĩ về tiểu tình nhân đó, không theo đuổi à?" Nghiêm Dịch Sinh vừa nhắc nhở vừa khuyên, "Khó khăn lắm mới có cơ hội tham gia một tiết mục tình yêu, nếu bỏ lỡ thì sẽ không còn cơ hội nữa."
Lương Yến không vui: "Đừng khiến tôi bực, ca ca ngươi chẳng có tình nhân nào cả, rất sạch sẽ."
"Cậu không có tình nhân, Cậu có vợ." Nghiêm Dịch Sinh khẳng định: "Vợ cậu trong tiết mục lại tình tứ với người khác, cậu cũng chẳng sạch sẽ gì, cả người đầy 'cỏ xanh'."
Lương Yến nghẹn lời, nhớ lại đêm đó nhìn thấy Minh Việt, thật sự rất đẹp, nhưng không dám thừa nhận người đó chính là vợ của mình.
"Xấu tính." Lương Yến lười biếng nói, "Anh biết rõ chúng tôi đâu phải thật, ồn ào cái gì chứ."
"Đã đóng dấu kết hôn, thì chính là vợ chồng." Nghiêm Dịch Sinh không nhanh không chậm nói.
"Đồ cổ hũ, lúc trước tôi giúp Minh Đường, sao anh không nói gì?" Lương Yến đột nhiên phản ứng lại, bật cười: “Tôi nói này, anh khuyên tôi lên chương trình chẳng qua là để chờ xem trò hay của tôi đúng không?”
Nguyên tác vốn là như vậy, Minh Việt trong chương được ghép cp với nhân vật chính, vừa xuất hiện đã chói sáng, gần như cướp hết sự chú ý từ Minh Đường, vốn là người đóng vai chính
Lương Yến vì để cho người ta tức giận, chẳng biết xấu hổ, ngoài mặt đùa giỡn, ngầm nhục mạ, chiếm hết tiện nghi cả trong lẫn ngoài, biến họ thành trò hề.
Nghiêm Dịch Sinh tùy tay chỉnh lại gọng kính, thấu kính lóe lên một tia sáng, "Lương tổng thật phức tạp."
Minh gia có hai anh em, một người là đối tượng Lương Yến theo đuổi trước, một người là bạn đời hợp pháp, đến lúc đó tình huống sẽ rất thú vị.
“Bận.” Lương Yến nói qua loa, “Có chuyện đột nhiên xảy ra, thật sự không có thời gian.”
Suy nghĩ một chút, hắn lại cười bổ sung thêm, “Đến lúc đó sẽ làm phiền anh giúp chăm sóc vợ tôi.”
Nghiêm Dịch Sinh: “……” Đây là tiếng người sao?
“Lo cho mình cho tốt trước đi” Nghiêm Dịch Sinh tưởng rằng Lương Yến sẽ nói chuyện gì đó nghiêm túc, nhưng phim trường có người gọi hắn, vì thế chỉ để lại một câu, “Cậu trước nên đi xem thử hot search hôm nay rồi quyết định, xem mấy cái liên quan đến Minh Đường ấy.”
Cúp máy, Nghiêm Dịch Sinh vội vã rời đi. Vì mối quan hệ với Lương Yến, hắn luôn chú ý đến Minh Việt, thậm chí hiểu biết về cậu còn nhiều hơn cả Lương Yến. Hơn nữa, vì là đạo diễn quen biết với đoàn phim của Minh Đường, nên rõ ràng biết chân tướng vụ đuối nước.
Nhưng dù nhà họ Minh có xảy ra chuyện gì giữa con nuôi và con ruột, có gì phức tạp, nếu Lương Yến là một mối ràng buộc, thì mọi chuyện trở nên thú vị hơn rất nhiều.
Đến lúc đó, khi họ gặp nhau ở một chương trình tống nghệ, đó sẽ là một bộ phim tay ba, vì vậy khi người đại diện của Minh Việt liên lạc với anh, Nghiêm Dịch Sinh đã nắm bắt cơ hội ngay.
Mặc dù Lương Yến có vẻ phản đối, nhưng nhìn thái độ thay đổi thất thường của hắn, Nghiêm Dịch Sinh cảm thấy vẫn còn hy vọng.
Lương Yến vừa mở điện thoại chuẩn bị xem thông tin hot search mà Nghiêm Dịch Sinh nói đến, thì lúc này có tiếng gõ cửa vang lên.
Lương Yến đầu ngón tay dừng lại, "Vào đi."
Thư ký cầm một tập văn kiện đưa qua, "Kế hoạch dự án cần ngài xem qua."
Lương Yến tiếp nhận, nhìn qua một lượt, rồi đứng dậy nói, "Đi vào văn phòng."
Chuyện hot search sự việc đã bị vứt sang một bên, những chuyện liên quan đến Minh Đường lại không còn quan trọng nữa.
Lương Yến trong lòng không còn chuyện gì ngoài công việc, ngay lập tức lại dấn thân vào công tác.
Hắn luôn phân biệt rõ công tư, trước mặt công việc luôn là bộ dáng thu liễm, chẳng chút kiêu ngạo hay thái độ bất cần. Tuy nhiên, ai tiếp xúc quá lâu sẽ biết rằng vị này ngoài mặt luôn tỏ ra nghiêm túc nhưng thực ra lại rất thâm sâu. Trước mặt hắn, không ai dám thở mạnh, bởi ai cũng hiểu rằng, mọi hành động của hắn đều có tính toán sâu xa.
Năm đó, Lương Yến nắm giữ quyền lực lớn, quyết đoán thay đổi tên của Tập Đoàn Thẩm Thị, dùng thủ đoạn mạnh mẽ khiến cả nước đều biết. Tương tự, hắn cũng thoát khỏi sự kiểm soát của nhà họ Thẩm và đổi sang họ mẹ.
Tình cảm của Lương Yến dành cho Minh Đường đều được mọi người xung quanh thấy rõ. Thư ký suy nghĩ về những lời bàn tán trong nhóm quyết định không làm phiền hắn trong giờ làm việc.
Hot search qua một đêm đã lên men, kết quả tìm kiếm đã hiển thị một số mục liên quan đến Minh Đường:
#MinhĐườngChếtĐuối
#MinhĐườngChuyênNghiệp
#ĐauLòngĐườngĐường