Truyện này mình lấy không có sự cho phép của tác giả.
Truyện này mình tự ý lấy Edit lại vì mình muốn đọc, mọi người có thể đọc nhưng không được sao chép hay bất cứ hành vi nào! Xin cảm ơn.
và mình edit bằng chatGpt, chỗ nào bị lặp từ hay lặp lại đoạn văn mọi người chỉ mình sẽ sửa lại.
Xin cảm ơn!
Nguồn: Wikidich.com.vn
Văn án.
Nghiên cứu sinh chuyên ngành Lịch sử văn hóa cổ đại – Diệp Hàn Sương, trong một lần khảo cổ tại lăng Tần Hoàng, vô tình bước qua một cánh cổng kỳ dị và bị kéo xuyên tới tinh tế một vạn năm sau, trở thành tân sinh viên năm nhất của học viện Ánh Sao.
Thân là người đến từ nền văn minh cấp thấp, Diệp Hàn Sương nhờ quan hệ mới miễn cưỡng vào học viện, bị xem là phế vật không có thiên phú, càng không triệu hồi được chiến sủng.
Trong kỳ thi đại bỉ toàn viện, người người triệu hồi chiến sủng khủng bố – nào là thanh xà khổng lồ cao hai mươi mét, nào là vạn thú chi vương, hay bá chủ không trung – thì Diệp Hàn Sương lại lặng lẽ dựng tế đàn, bắt đầu nghi thức của riêng mình.
> “Nay có hậu duệ Hoa Hạ – Diệp Hàn Sương, khẩn cầu lão tổ tông giáng lâm, phục hưng văn minh Hoa Hạ đã thất truyền.”
Chúng sinh xung quanh đồng loạt cười nhạo: “Phế vật điên rồi, còn dám vọng tưởng triệu hồi tổ tông?”
Thế nhưng ngay khoảnh khắc ấy, trời đất rung chuyển.
Một nam nhân thân khoác long bào huyền sắc, đầu đội ngọc miện mười hai chuỗi, tay cầm thanh thiên tử kiếm tỏa sáng rực rỡ, cưỡi kim long giáng thế, từ không trung nhìn xuống.
Ánh mắt lạnh lùng cao cao tại thượng, tựa như thần linh giáng lâm.
> “Là ai gọi trẫm?”
— Nhất thống lục quốc, thiên cổ đệ nhất đế, Tần Thủy Hoàng – Doanh Chính!
Diệp Hàn Sương kích động tới mức gân cổ hét to:
> “Lão tổ tông, là con đây!”