Bốn bề yên tĩnh, cảm xúc của nàng cũng là một mảng bình yên tĩnh lặng, khiến người ta có thể cảm nhận được sự yên tĩnh tốt đẹp của năm tháng, Tô Lương Thiển hơi nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, có được khoảnh khắc như thế này, thậm chí còn hy vọng, thời gian có thể dừng lại ở giây phút yên tĩnh này.
Tô Lương Thiển biết, khoảng thời gian này Tạ Vân Dịch cũng rất mệt mỏi, muốn để hắn nghỉ ngơi thật tốt, không đành lòng làm hắn tỉnh giấc, nhưng mà mặc dù nói thời tiết nóng, nàng lại thấy hắn cứ ngồi trên đất như thế này cũng không thỏa đáng, bây giờ mặc dù ôn dịch đã được khống chế rồi, nhưng hoàn toàn chưa bình ổn, một khi nóng lên thì sẽ là một chuyện vướng tay vướng chân.
Tô Lương Thiển nghĩ như thế, lùi vào trong một chút, lật chăn lên, ngồi dậy, sau đó chuyển chăn ra ngoài, đắp lên người Tạ Vân Dịch.
Nàng đã cẩn thận lắm rồi, nhưng mà vẫn quấy rầy tới Tạ Vân Dịch.
Tạ Vân Dịch mở mắt ra, thì nhìn thấy Tô Lương Thiển đang ngồi xổm trước người mình, miệng đang nhếch lên, cẩn thận từng li từng tí đắp chăn cho hắn, dưới ánh sáng, khuôn mặt nàng trắng trẻo sạch sẽ, giống hệt như được bao phủ bởi ngọc trai vậy.
Tô Lương Thiển nhìn Tạ Vân Dịch đang nheo nửa mắt lại, ngại ngùng nói: "Là ta quấy rầy tới chàng à? Nếu chàng mệt thì ngủ thêm một lát nữa đi."
Dường như là nàng sợ làm ồn khiến Tạ Vân Dịch tỉnh giấc, giọng nói cũng rất nhỏ, nhẹ nhàng, dịu dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play