Tiêu Bằng Vọng không nói gì, nhìn Tiêu phu nhân, vừa vặn thấy Tiêu phu nhân mở một con mắt quan sát mọi người, xem xét tình huống, lông mày cau lại.
Tiêu Bằng Vọng tuy rằng không luôn ở lại kinh thành, không lớn lên bên cạnh Tiêu phu nhân, nhưng đối với mẫu thân của mình vẫn có hiểu biết, liếc mắt một cái đã nhìn ra bà ta vẫn còn ôm suy nghĩ gặp may.
Tiêu phu nhân nào gặp may, bà ta cũng là nghẹn một bụng lửa giận đây. Lời Tiêu Ý Trân nói chính là lời trong lòng bà ta, bà ta hoàn toàn tán đồng, hơn nữa cảm thấy mỗi một chữ của Tiêu Ý Trân rất có đạo lý, nhưng ngại vì thân phận, bà ta không thể nói đúng vậy.
Tiêu Ý Trân lời lẽ sai trái như thế, bà ta lại không quản, cũng không sợ truyền ra ngoài, đến lúc đó ấn tượng của mọi người với Tiêu Ý Trân sẽ càng kém hơn.
Quý phu nhân cười xong, nhìn về phía Thẩm Đại phu nhân, "Thẩm tỷ tỷ, ta thế nhưng lại cảm thấy Tiêu tiểu thư nói cũng rất có đạo lý, nhưng mà ta lại cảm thấy không phải như thế, ta phải nói chuyện này cùng tỷ muội tốt của ta nghe thử xem, để các bà ấy cùng phán xét."
Tiêu phu nhân không bình tĩnh được nữa.
Tiêu Bằng Vọng không hề trông cậy vào Tiêu phu nhân ra mặt, gọi mấy nha hoàn biết võ công nhiều năm lại đây, sai các nàng giữ Tiêu Ý Trân lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play