“Thiển Nhi, có thể đến gặp Khải Nhi không? Con có thể đến gặp Khải Nhi, thay ta khuyên nó được không?”
Tô lão phu nhân nhìn Tô Lương Thiển, ánh mắt đầy mong đợi, cả bối rối, khó xử. “Chỉ một lần thôi. Nó nghe theo cũng tốt, không nghe cũng không sao. Con cứ gặp mặt nó đi, đồ đạc ta cũng thu dọn hòm hòm rồi, hai ngày nữa ta sẽ chuẩn bị đưa nó lên đường. Một lần gặp mặt, nể mặt tình cảm huynh muội các con, coi như để tiễn biệt. Kinh thành đến Thanh Châu nói xa thì cũng không xa, nhưng cũng phải đi mất trên dưới mười ngày. Với bộ dạng này của nó, làm sao có thể chịu được đây? Ta hà cớ phải bận tâm, đưa nó đến Thanh Châu.”
Tô lão phu nhân mấy hôm nay không đích thân đi thăm Tô Trạch Khải, nhưng mỗi ngày đều cử người khác thay bà đi thăm hắn ta rồi về báo lại tình hình. Trong lòng Tiêu Yến có lẽ đã đồng ý rồi nên mấy ngày nay đều luôn ở chỗ Tô Trạch Khải.
Sự việc của Tô Trạch Khải bây giờ đã trở thành tâm bệnh của Tô lão phu nhân, cuốn đi hết những mong muốn về một khởi đầu mới tốt đẹp ban đầu của bà. Mấy ngày nay, bà đều mất ăn mất ngủ.
Tô lão phu nhân nhìn Tô Lương Thiển, thấy nàng thờ ơ không nói không rằng thì hai mắt đỏ hoe, không kìm được nước mắt. “Tổ mẫu biết, chuyện này không nên tìm con. Nhưng không tìm con, tổ mẫu thực sự không biết phải tìm ai đây? Suy đi tính lại con là người có nhiều cách nhất, con hãy giúp tổ mẫu đi!”
Tô lão phu nhân càng nói càng tỏ rõ sự đau lòng, bật khóc thành tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play