Tô Lương Thiển mím môi cười, “Mỗi người đều có cách nghĩ riêng.”
Giống như Tô Khắc Minh, Tô Trạch Khải cũng rất thực dụng.
Với những kẻ không biết chữ mà nói, bọn họ vốn chưa bao giờ nghĩ tới việc tham gia khoa cử, cũng không có kỳ vọng gì. Nhưng Tô Trạch Khải lại không như thế, hắn luôn quyết tâm mượn con đường này để đi lên, khác biệt dĩ nhiên sẽ lớn. Bây giờ phản ứng như vậy cũng không có gì lạ. Ít nhất với Tô Lương Thiển mà nói, có thế nào cũng không coi là quá khích.
Chỉ cần Tô Trạch Khải buông bỏ và nghĩ cho thông thì Tô Lương Thiển nghĩ rằng cuộc sống của hắn ta ở Thanh Châu sẽ không tệ.
Nhưng, mấy chữ buông bỏ, nghĩ cho thông nói thì đơn giản còn làm lại rất khó. Cho nên, những người thực sự biết buông bỏ và nghĩ thông thoáng ở đâu cũng sẽ không tệ.
“Nếu Đại thiếu gia không biết tốt xấu, sau này lại gây rắc rối cho tiểu thư thì sao?” Thu Linh vẫn có thái độ thù địch sâu sắc với Tô Trạch Khải.
“Hắn tự tìm đường chết thì ta đương nhiên sẽ không nhân từ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT