Dạ Tư Tỉnh tuổi còn nhỏ, được chăm sóc tốt, ăn ngon, hồi phục rất nhanh, vài ngày là có thể xuống giường. Hắn thoáng chuyển biến tốt thì vội vàng muốn đi gặp Hiền phi.
Tô Lương Thiển nhập cung cũng đã gần mười ngày, Thái hậu thấy Dạ Tư Tĩnh vẫn còn rất ỷ lại vào Tô Lương Thiển, trong lòng hi vọng nàng có thể ở lại cung thêm một thời gian. Tô Lương Thiển muốn xuất cung, lần thứ ba khi Dạ Tư Tĩnh nhắc ra yêu cần muốn gặp Hiền phi với Thái hậu thì Thái hậu thông suốt, cho Tô Lương Thiển dắt Dạ Tư Tĩnh quay về, hai người mãn nguyện.
Dạ Tư Tĩnh mặc chiếc áo gấm mới may được đo cắt vừa vặn, thắt lưng đeo ngọc bội, nhỏ hơn ba phân so với Tô Lương Thiển, tôn lên vóc dáng cao ráo, thẳng tắp tựa như cành trúc của thiếu niên, quý khí hiên ngang. So với khi ở lãnh cung như hai người khắc hẳn, Dạ Tư Tĩnh nhìn bản thân đến ngây người.
Quả nhiên người đẹp vì lụa.
Tô Lương Thiển vẫn đưa Thu Linh và Ảnh Đồng đi theo như lần trước, trên tay Thu Linh cầm theo hộp đựng thức ăn.
Khi Tô Lương Thiển đến lãnh cung mới biết, nơi mà Diệp An Dương lãnh tội chính là cung điện bỏ hoang bên cạnh cung của Hiền phi. Lúc Tô Lương Thiển đi qua cũng là lúc Diệp An Dương đang nhận hình phạt.
Nàng ta quỳ dưới nắng chói chang, mặt hướng về phía cửa điện, đỉnh đầu đội một chén nước, toàn thân toát mồ hôi, kịch liệt run rẩy, nước trong chén trên đầu nàng ta cũng dao động theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play