Những Năm 80 - Cặp Đôi Tái Hôn
Những Năm 80 - Cặp Đôi Tái Hôn
Đang ra 5 giờ
5 chương
12 14
12345
Đánh giá: 5/5 từ 1 nhận xét
Mai Lê • Đang ra

“Tiểu Tinh, chúng ta chỉ là ly hôn giả thôi. Đây, mười đồng này em cầm lấy nuôi con, chờ anh về lại thành phố ổn định công việc xong sẽ đón mẹ con em vào sống sung sướng. Em đợi anh nhé.”

Tô Tinh Dạ vừa mới hiểu rõ tình huống mình xuyên đến thì đã nghe thấy giọng điệu dối trá của tên chồng trước, kẻ bội bạc của nguyên chủ.

Ly hôn giả? Đợi anh ta? Đợi anh ta về thành cưới con gái cán bộ, sống cuộc đời cơm ngon rượu say, còn để lại mẹ con nguyên chủ sống nương tựa lẫn nhau. Đến khi biết mình không sinh được con trai lại quay đầu giành lại cả hai đứa con sao? Phi!

Tô Tinh Dạ cầm lấy giấy chứng nhận ly hôn, xoay người dứt khoát dắt theo hai đứa trẻ suy dinh dưỡng, tái giá rồi theo chồng mới – Thẩm Khai Dược – về quê thăm người thân.

Thẩm Khai Dược, một người đàn ông góa vợ đóng quân ở vùng biên cương, cuối cùng cũng được điều chuyển về gần nhà. Vừa về đến, đã thấy nhà vắng tanh, chỉ còn lại hai đứa trẻ: con trai thì nghịch ngợm vô pháp vô thiên lại còn kén ăn nặng, con gái thì bị bà nội đánh đập vì tư tưởng trọng nam khinh nữ. Thẩm Khai Dược thương con, cũng muốn tái hôn để tìm mẹ cho tụi nhỏ, nhưng vừa nhắc đến chuyện ở vùng biên quanh năm rét mướt, lại còn mang theo hai đứa con riêng, chẳng ai chịu gặp mặt chứ đừng nói đến kết thân.

Đang lúc rối bời, thì Tô Tinh Dạ tìm đến cửa.

“Hai đứa con anh, hai đứa con em, ai cũng không được chê bai ai. Biên cương thì sao? Em theo anh. Con cái, em đều coi như ruột thịt mà nuôi dưỡng. Hai ta vá víu qua ngày, được không?”

Thẩm Khai Dược nhìn gương mặt tươi cười rạng rỡ của Tô Tinh Dạ, gật đầu: “Được.”

Thế là một gia đình tái hôn ra đời nơi vùng biên cương giá rét. Người ngoài bàn tán xôn xao:

“Đừng thấy cô con dâu kia nhìn quen mắt mà lầm, không phải ruột thịt thì cũng không nên trông đợi. Con của Khai Dược về sau e là khổ dài dài.”

“Con cái khổ thì chưa biết, chứ nơi quạnh quẽ này, gái chưa chồng còn chẳng đủ, huống hồ tái giá mang theo hai đứa trẻ, tôi thấy cô ấy cũng chẳng được bao lâu đâu.”

Mặc người đời dị nghị, Tô Tinh Dạ vẫn mắt điếc tai ngơ.

Cô cẩn thận may áo bông cho mấy đứa trẻ, dắt chúng ra sân tuyết chơi đùa. Biên cương là chốn tốt lành — ai nói nơi này không có gì ăn?

Mùa hè đi đào nhân sâm, mùa đông câu cá trên băng. Thịt heo hầm miến, gà hầm nấm mật ong, từng món ngon bổ dưỡng khiến mấy đứa trẻ suy dinh dưỡng tròn quay béo tốt. Đứa kén ăn cũng thèm đến khóc òa.

Tô Tinh Dạ nhìn ba đứa nhỏ ngày càng trắng trẻo mũm mĩm, vui mừng không thôi: “Mẹ nuôi mấy đứa không dễ dàng gì đâu, béo quá cũng không tốt. Nào, lại đây đấm lưng đấm chân rèn luyện đi!”

Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn nghe lời, nhưng vẫn không phục: “Vậy còn em gái thì sao? Em ấy còn béo hơn tụi con!”

“Em gái à? Em là công chúa nhỏ trong nhà, chuyện gì cũng không cần làm.”

Về sau, Thẩm Khai Dược ngày càng thăng chức, bốn đứa con cũng ngày một thành đạt. Còn Tô Tinh Dạ thì sao? Càng sống càng trẻ trung.

Cô con gái nhỏ được nuôi như công chúa ôm lấy cánh tay mẹ, nũng nịu: “Mẹ, ai cũng nói mẹ với con như hai chị em. Ba thì già thế kia, mẹ không chê sao?”

Tô Tinh Dạ nhìn chồng, ánh mắt anh chất chứa thâm tình chưa kịp nói thành lời, khiến cô không nhịn được cười.

“Hồi đó mẹ nói với ba con là: vá víu mà sống.” Cô chớp mắt nhìn con gái. “Giờ mẹ thấy... hình như vẫn có thể vá víu tiếp nữa đấy.”


Chỉ dẫn đọc:

Bối cảnh niên đại hư cấu, không cần khảo chứng quá kỹ.

Câu chuyện chính xoay quanh việc tái hôn, nuôi dạy con cái và cuộc sống gia đình ấm áp hằng ngày.

Tag: Tình yêu sâu sắc, làm ruộng, xuyên thư, niên đại văn, trưởng thành, nhẹ nhàng.

 Vai chính: Tô Tinh Dạ, Thẩm Khai Dược ┃ Vai phụ: Những người khác ┃ Thể loại: Kết thúc ấm áp, đời sống thường ngày.

Tóm tắt một câu: Gia đình hạnh phúc – vui vẻ sum vầy.

Chủ đề: Trân trọng và đối xử tử tế với cuộc sống.

Các số gần nhất